Edit: At_Thiên Thiên Tuy rằng nhiệm vụ làm người ta tàn tạ, nhưng ngày hôm sau mặt trời vẫn sẽ mọc như thường, ngày cũng vẫn trôi qua. Tống Bác Duyên hận không thể vây quanh người Nhan Tấn Vân từng giây từng phút, giấu đứa em đã lạc mất lại tìm được này kín mít, để sau này giao lại nguyên vẹn không mất sợi tóc nào cho ba và ông nội anh. Nhưng mà, anh đã đáp ứng phải giúp xưởng đồ sứ trong huyện tìm nguồn tiêu thụ, nhóm lãnh đạo huyện kêu ông khóc bà cầu xin anh đi làm việc, anh không đi không được. Thấy vẻ mặt em họ uể oải, Tống Bác Duyên đau lòng mà nói: “Anh hứa với em, anh chỉ đi ra ngoài nhiều nhất ba ngày, ngày thứ tư sẽ trở lại luôn.” Em à, anh biết em không nỡ để anh đi, nhưng trong thế giới của người trưởng thành có nhiều việc bất đắc dĩ lắm! Nhan Tấn Vân hơi sửng sốt: “Sao cơ? Anh phải đi ra ngoài ạ? Dạ, anh đi công tác thuận lợi nha!” Tống Bác Duyên: “……” Cho nên, sở dĩ trông em họ có vẻ không vui, không phải là buồn vì biết mình phải rời khỏi à? Tống Bác Duyên lại đã biết thêm một lần bốn chữ “Tự mình đa tình” viết như thế nào. Anh sờ sờ đầu Nhan Tấn Vân, hỏi: “Không vui à?” Nhan Tấn Vân lắc đầu: “Không phải không vui, nhưng đúng là có một chút buồn rầu.”
“Buồn rầu về cái gì?” “Buồn rầu về nhân sinh đại sự.” Nhan Tấn Vân thở dài một hơi thật sâu. Đối với nhiệm vụ giả mà nói, đối mặt một cái nhiệm vụ lạ kỳ đến mức làm người ta không tìm thấy điểm đột phá, nên làm như thế nào để có thể hoàn thành nó thuận lợi đúng là nhân sinh đại sự khiến cho bọn họ đau đầu. Tống Bác Duyên lại hoảng sợ, trong truyền thống của người Hoa Quốc, có thể gọi là nhân sinh đại sự đương nhiên chỉ có việc cưới gả. Anh xua tay điên cuồng: “Em đừng nghe Vu Thận nói bừa! Em ấy lớn lên ở nước ngoài, người nước ngoài không được hàm súc như người Trung Quốc, giữa bạn tốt thường xuyên sẽ nói đùa. Em ấy nói em giống bạn gái, em đừng thật sự coi chính mình trở thành bạn gái em ấy.” Nhan Tấn Vân: “???” Chờ sau khi Tống Bác Duyên lưu luyến từng bước đi mà rời đi , Nhan Tấn Vân nghiêm túc xin chỉ giáo từ Vu Thận: “Cậu nói Tống Bác Duyên là nhân vật chính của truyện hiện đại vô cp thương chiến à? Với cái bộ dáng ngốc nghếch kia, sao có thể là tổng tài bá đạo cơ chứ? Tôi không tin!” “Mỗi người đều có nhiều mặt tính cách, cậu chưa từng thấy dáng vẻ Tống Bác Duyên khi bàn chuyện làm ăn, chỉ thấy được dáng vẻ anh ta ở trước mặt người nhà, dựa vào đâu nghi ngờ anh ta? Tuy nhiên, anh ta rốt cuộc còn trẻ, đúng là có nhiều không gian để tiến bộ.” Nhan Tấn Vân gật gật đầu, hoàn toàn không cảm thấy lời này của Vu Thận có gì không đúng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!