TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thập Phân Hồng Xử

Chương 5: 5


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chúc Huỳnh nằm viện ba ngày, thực sự chán nản, nhất định muốn xuất viện, nhưng lại bị đám đàn anh đàn chị nhấn trở về.

Họ tranh thủ thời tiết tốt hơn để đến nhân tài của phòng thí nghiệm, thấy Chúc Huỳnh nhớ nhung tiến độ dự án, họ đều vỗ ngực nói rằng mình có thể gánh vác được nhiệm vụ này.

Bây giờ họ nói như vậy, Chúc Huỳnh không còn giãy dụa nữa.

Có người hỏi: "Khi nào thì cảm biến trên tuyến thể của cậu được tháo ra?"

"Bất cứ lúc nào." Chúc Huỳnh nói.

"Nó dùng để làm gì? Tôi chưa từng thấy nó bao giờ. Có thể khống chế pheromone phát ra sao?" Người kia hiếu kỳ.

Chúc Huỳnh nói: "Nó chỉ có thể dùng để quan sát, không có tác dụng gì khác."

"Vậy thì những loại thuốc này của cậu là để chữa bệnh đúng không? Sao cậu không uống đúng giờ!"

"Không dùng nhiều."

Cơ thể cậu bị pheromone ảnh hưởng nghiêm trọng như vậy, ngày nào đó lỡ như cậu ngất đi rồi chẳng bao giờ tỉnh lại được nữa là chuyện rất có thể sẽ xảy ra.

Pheromone luôn mất kiểm soát đột ngột, cơ thể mềm nhũn từng đợt, mỗi ngày đều có thể tiến vào kỳ phát tình, khiến cậu luôn trong tình trạng ẩm ướt, nóng bừng.

Đi kèm theo đó là những cơn đau dữ dội, theo thời gian, ấn tượng đầu tiên của cậu về nó đều là thành đau đớn.

Trong kỳ phát tình, Omega nên được thoải mái, được thỏa mãn.

Nhưng với cậu thì hoàn toàn ngược lại, kiềm nén như bị tra tấn vậy.

Chúc Huỳnh nhìn những người đồng nghiệp quan tâm đến mình và nghĩ, nếu họ biết cậu mắc bệnh này thì sẽ phản ứng như thế nào?

Bình thường thì hình tượng lạnh lùng, khép kín nhưng thực chất lại bị dục vọng quấn chặt, giống như một kỹ nữ luôn khao khát tình dục mà lại không được thỏa mãn.

Cậu mỉm cười cam chịu.

"Cậu cười cái gì vậy? Mà này, sao phòng cậu cao cấp thế?" Một đàn chị lên tiếng.

Khu vực VIP này chỉ mở nhận những khách hàng được chỉ định và ngay cả những giáo sư có uy tín cũng khó vào. Hầu hết họ đều phục vụ những người không phú thì quý.

Phòng bệnh trang trí không thua kém gì khách sạn cao cấp, trên tường còn treo một bức họa nổi tiếng.

"Nói thật cho tôi biết, cậu lừa tiền của người khác sao?"

Chúc Huỳnh nói: "Tình huống của tôi giống như bị bắt cóc hơn."

Mở mắt ra đã thấy nằm ở phòng này, đã quá muộn để trả phòng.

Tuy nhiên, tiền thuốc men đã được thanh toán trước, Bùi Mộ Ẩn hoàn toàn không quan tâm đến chuyện tiền bạc, bố trí hai y tá chuyên nghiệp đi cùng cậu cả ngày, sau đó lại bị chính anh cho nghỉ việc.

Bạn đang đọc bộ truyện Thập Phân Hồng Xử tại truyen35.shop

Khi các đồng nghiệp ra về, vừa lúc Chúc Huỳnh muốn ra ngoài phơi nắng nên đã đưa họ xuống lầu.

Có một tòa nhà bên cạnh là trung tâm dành cho phụ nữ và trẻ em, cùng dung chung vườn hoa, Chúc Huỳnh ngồi trên ghế đá và thấy một vài bà mẹ đang đi dạo gần đó, đang trao đổi với vài em nhỏ.

Ví như đang đọc sách gì, về sau muốn học trường nào...

Thỉnh thoảng, họ cũng phàn nàn rằng bố của đứa trẻ quá bận rộn để chăm sóc chúng, không có thời gian trở về, thậm chí còn đi công tác khi họ đang mang thai.

Chúc Huỳnh nghe mà nhẩn ngơ, bị gọi mấy tiếng mới lấy lại tinh thần.

Bùi Mộ Ẩn ở bên kia băng ghế, nghi ngờ nhìn cậu: "Đang nghĩ gì vậy?"

Chúc Huỳnh nhìn sang trung tâm dành cho phụ nữ và trẻ em, nhưng trong giây lát không trả lời, một y tá chậm rãi đẩy xe lăn chở một trẻ nhỏ đi ngang qua.

"Muốn sinh con sao?" Bùi Mộ Ẩn hiếm thấy bộ dạng cậu như thế này, "Nghe nói khi sinh rất vất vả, sẽ gây tổn thương rất nhiều cho Omega."

Chúc Huỳnh nói: "Anh nghe ngóng mấy thứ đó làm gì?"

"Trước kia tôi đã nghĩ, nếu em mang thai, chúng ta nên làm gì."

"Uống thuốc phá thai thôi, khỏi phải mệt mỏi."

Sau cuộc gọi với Giang Lâu Tâm, đêm đó anh thực sự muốn đến bệnh viện, nhưng lại sợ mình tỏ ra mất bình tĩnh và bị động trước mặt Chúc Huỳnh, nên anh lăn lộn trên giường cả đêm.

Hôm nay sau khi giải quyết hết công việc anh mới đến đây, định thăm dò xem Chúc Huỳnh có muốn quay lại với mình hay không, nghe câu trả lời này xong anh cảm thấy rất thất vọng.

Bùi Mộ Ẩn tưởng rằng mình thiếu ngược, mới đến đây tìm.

Chúc Huỳnh không nhìn sắc mặt Bùi Mộ Ẩn, nếu cậu có thể nhìn một chút, ắt hẳn là một màn đặc sắc.

Tiếc là Bùi Mộ Ẩn che dấu cảm xúc rất nhanh chóng.

"Cho dù là kể truyện trước khi đi ngủ, hay đưa đón khi đến trường, chẳng giống những gì anh sẽ làm, tôi cũng không, vậy thì sinh con ra cũng không tốt."

Bùi Mộ Ẩn trả lời: "Cũng may là lúc đó tôi không để em mang thai, bằng không với Omega thì phá thai rất nguy hiểm."

Chúc Huỳnh không đáp trả, bình tĩnh nói: "Anh nói đúng, còn có thể làm liên lụy tôi tìm người mới."

"Muốn tìm? Nhưng mà mấy năm nay em không có kết thân với ai khác mà."

Bùi Mộ Ẩn cố ý đi dò hỏi, Chúc Huỳnh mấy năm nay sống cuộc sống đơn điệu tẻ nhạt, quan hệ bạn bè mập mờ cũng chẳng có, nói chi đến bạn trai.

Duy nhất có thể gọi là khác lạ chính là sau khi chia tay đã nghỉ học nửa năm, trong khoảng thời gian đó giống như biến mất khỏi thế giới, khi cậu trở về thì nói với bạn học là đi du lịch một chuyến để thư giãn.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Phân Hồng Xử, truyện Thập Phân Hồng Xử , đọc truyện Thập Phân Hồng Xử full , Thập Phân Hồng Xử full , Thập Phân Hồng Xử chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top