TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thập Phân Hồng Xử

Chương 4: 4


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Đối với loại ma ốm như Chúc Huỳnh, tĩnh dưỡng ngày qua ngày là điều rất cần thiết.

Bất cẩn một chút thôi thì cảm sốt hay cảm xúc lên xuống thất thường đều có thể ảnh hưởng đến cơ thể của cậu.

Bác sĩ tận tình khuyên cậu cả nữa ngày, nhắc nhở Chúc Huỳnh rằng cậu phải tuân theo chỉ định của bác sĩ, hạn chế tích tụ muộn phiền trong lòng.

Chúc Huỳnh vùi nửa mặt vào gối, hít thở yếu ớt.

"Khi nào thì tôi có thể xuất viện?"

Bác sĩ nói: "Dưới tình huống này mà cậu còn muốn xuất viện? Ở đây thêm một thời gian nữa, mỗi ngày đều phải uống thuốc kích thích pheromone, cuối tuần sẽ làm kiểm tra chi tiết cho cậu."

Sau gáy Chúc Huỳnh dán một miếng dán cảm biến, có thể theo dõi quá trình tiết pheromone mọi lúc, số liệu dường như hỗn loạn cả lên.

Trong tình huống như vậy mà cậu vẫn dửng dưng, cậu chỉ cảm thấy nơi nhạy cảm mỏng manh bị dị vật ngăn cách, có một loại cảm giác bị rình mò và khống chế rất khó chịu.

"Tôi dời kiểm tra sang thứ hai", cậu nói.

Bác sĩ nói: "Sắp đến kỳ nghỉ đông rồi mà còn nhiều công việc bận như vậy sao? Vậy thì cậu gọi điện cho cấp trên của cậu đi, tôi xin nghỉ phép giúp cho."

Chúc Huỳnh đang rất mệt mỏi, cất tiếng: "Tôi thực sự không cần kiểm tra, cũng không cần uống thuốc. Tôi đã làm việc này nhiều năm rồi cũng chẳng sao."

Rối loạn pheromone là một căn bệnh rất nguy hiểm, không chỉ ảnh hưởng sực hấp dẫn với Alpha mà còn liên quan mật thiết đến sức khỏe, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng trong những trường hợp nghiêm trọng.

Phần lớn bị bệnh là do quan hệ lăng nhăng, một phần rất nhỏ là do di truyền.

Mà kỳ lạ là cậu không có tiền sử gia đình, lại được chẩn đoán mắc bệnh này sau khi phân hóa.

Cậu nghĩ rằng mình là một Omega tàn tạ, sinh ra đã nhận trừng phạt.

Bác sĩ hỏi: "Người lớn trong nhà cậu từng mắc bệnh này sao? Nếu biết loại, vẫn có cơ hội mau chóng bình phục."

Căn bệnh này vốn là một vấn đề khó khắc phục, phân ra rất nhiều loại phức tạp, các tổn thương khác nhau và phương pháp điều trị cũng không giống nhau. Đôi khi như mò kim đáy biển, tìm tòi mấy chục năm cũng chẳng chữa dứt điểm được.

Nếu là di truyền thì cả hai sẽ rất giống nhau, lấy trường hợp của người thân để tham khảo sẽ tiện hơn rất nhiều.

Chúc Huỳnh nói: "Không."

Bình thường không phải thế này, chỉ là tuổi trẻ dữ dội trôi qua thật gập ghềnh, nói xong liền liếc nhìn vẻ mặt của bác sĩ, bác sĩ có chút kinh ngạc. Nhưng không hề coi thường hay tỏ ra ghét bỏ.

"Cậu vẫn phải bảo vệ chính mình, vết sẹo trên bụng cậu..."

Bạn đang đọc bộ truyện Thập Phân Hồng Xử tại truyen35.shop

Chúc Huỳnh bình tĩnh nói: "Thật xấu xí."

Cậu lúc đó phá thai ở một phòng khám tư nhân nhỏ, may mắn lắm mới nhặt được mạng về, vết khâu tương đối thô ráp.

Ban đầu, chứng rối loạn pheromone của cậu cũng không gây ảnh hưởng gì nhiều, từ thời điểm đó mới trở nên tệ hơn.

"Đừng nói gì với người đó được không?" Cậu hỏi.

Bác sĩ hiểu Chúc Huỳnh đang ám chỉ ai, bệnh nhân này ngủ ở đây một ngày một đêm, có Alpha một mực bên cạnh trông coi.

"Đây là chuyện riêng tư của cậu, tôi sẽ không tiết lộ." Bác sĩ nói, "Hai người mới bắt đầu hẹn hò sao? Tôi còn tưởng hai người nên biết nhau từ lâu".

Khi Bùi Mộ Ẩn đưa Chúc Huỳnh đến bệnh viện, liền nói với y tá và bác sĩ chăm sóc Chúc Huỳnh rằng cậu có bệnh này, đồng thời báo tên loại thuốc mà Chúc Huỳnh đã uống trước đó.

Có vẻ như yêu nhau đã lâu, hiện tại xem ra không phải như vậy.

Thấy Chúc Huỳnh không trả lời, bác sĩ nói: "Không đề cập đế hình dạng của vết mổ, tôi xem qua hẳn là có biến chứng. Gần đây chắc là rất đau phải không?"

"Không sao, không thành vấn đề."

Cậu không quan tâm, bác sĩ cũng không tiện nói thêm.

Khi bác sĩ đi ra ngoài, Bùi Mộ Ẩn quay lại xem, đứng ở cửa không tới gần.

"Vì tôi đã đưa thiệp mời cho em phải không?"

Bùi Mộ Ẩn được cho biết nguyên nhân bệnh, ngẫm lại liền cảm thấy Chúc Huỳnh ắt hẳn không phải vì hứng mấy cơn gió lạnh mà ra nông nổi này được.

Như vậy là bị chính mình cùng Giang Lâu Tâm kích thích.

Chúc Huỳnh cau mày nói: "Đó là cái gì?"

Cậu là người có trí nhớ rất tốt, giờ phút này lại như chẳng nhớ nổi thiệp mời ấy là cái quái gì.

Bùi Mộ Ẩn không bị lừa dối: "Cứ giả vờ đi."

Chúc Huỳnh nói: "Những gì tôi nhận được năm năm trước chỉ là một tờ giấy vụn. Các người cũng đánh giá tôi quá cao rồi, tôi đã không còn để ý những thứ đó nữa rồi."

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Phân Hồng Xử, truyện Thập Phân Hồng Xử , đọc truyện Thập Phân Hồng Xử full , Thập Phân Hồng Xử full , Thập Phân Hồng Xử chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top