TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nhân Gian Khúc

Chương 24: 24 Trần Trường An


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 24 Trần Trường An
Hôm nay lại tiếp tục luyện tập đi quyền số lượng bài tập cũng như ngày hôm qua lặp lại không có bổ sung thêm cái gì mới, Tần An hít vào một hơi thật sâu để cho luồng không khí thanh mát chạy dọc khắp cơ thể xuyên qua lục phủ ngũ tạng, đến khi cảm thấy luồng khí nhỏ lúc đầu lạnh lẽo này dần trở nên cực nóng chạy khắp người thiếu niên mới thở ra một hơi mạnh toàn bộ tâm trí tức khắc tập hợp chú tâm đến xuất thần xuống thế đứng tấn bắt đầu luyện tập để dẫn nhập linh khí vào trong thân thể.
Cảnh giới luyện tập này được gọi là võ phu thuần tuý, trước kia cũng xem như một trong những con đường tu hành chính thống của thế giới này dành cho người thiên phu tu đạo không quá vượt trội, chỉ là qua vô cùng năm trâu tháng ngựa chẳng biết vì lí do gì mà dần dần suy tàn mai một, đến thời điểm hắn tìm được quyển quyền pháp kia dường như đã m·ất t·ích hoàn toàn trên nhân gian.
Tần An từng có thời điểm chú tâm tìm kiếm manh mối về sự tồn tại của nó, ở trên phương diện võ đạo này nghiên cứu cực kì sâu xa nhưng phần nhiều vẫn là công dã tràng se cát, tài liệu chi tiết sâu sắc về những thứ cảnh giới trong võ đạo mà nói toàn bộ đã chìm vào quên lãng giống như có thế lực thần bí khổng lồ nào đó đứng đằng sau ra tay xoá xổ không muốn hậu nhân tiếp tục đi theo và phát dương quang đại con đường này. Mà quyển quyền pháp Hám Thiên hiện tại nằm trong tay của thiếu niên là một trong số những thứ huy hoàng nhất của thời đại xưa cũ ấy, hơn nữa cũng xem như chứa đựng đầy đủ thông tin nhất còn sót lại trên thế gian này.
Trong đề tựa của Hám Thiên quyền phổ có viết, ở thời hồng hoang viễn cổ vô cùng xa xưa trước kia võ nhân thuần tuý là con đường của những chính nhân quân tử đầu đội trời chân đạp đất, là con đường chỉ có tiến bước tuyệt không thể lùi chân. Phàm phu tục tử cho dù thiên phu tu đạo rác rưởi đến mức nào chỉ cần có một trái tim sẵn sàng c·hết đều có thể luyện thành một thân võ đạo tuyệt đỉnh so với tiên nhân tam giáo tứ phương sát lực tuyệt không dưới.
Trong đề tựa còn có một câu chuyện về nhân vật võ nhân tên là Bùi Ngưu, trời sinh tu đạo ngu dốt cho dù dùng hai mươi năm cầu học cũng không thể tể thân vào con đường tu luyện. Thiếu niên tuổi trẻ cầu học khác nhìn thấy lập tức nổi lên tâm khinh thường luôn bắt nạt chèn ép thiếu niên kia đủ điều.
Cuối cùng con chó bị dồn vào chân tường cũng dám cùng hổ sống c·hết một trận, thiếu niên kia vậy mà trong tuyệt vọng nhất quyết tâm dùng nắm đấm để chứng tâm, một quyền hạ xuống ngộ ra quyền ý. Trên con đường võ đạo chỉ c·hết mới dừng tiến bộ thần tốc, chỉ năm mươi năm tròn đã đi tới đỉnh phong nhất của võ phu nhân gian tễ thân võ đạo mười một cảnh. Dùng quyền pháp mà người tu đạo vốn đều xem là thô thiển không thể chịu nổi kia quét ngang thiên hạ đại địa mấy toà không có đối thủ.
Một trận cùng tam giáo tứ phương tổ sư tranh đấu cuối cùng một quyền đấm nát trời lấy lực chứng đạo mà phi thăng, trở thành truyền kì ở trong võ phu nhân gian đời đời kính ngưỡng bất kì nhân vật võ phu dù kinh tài tuyệt diễm thế nào, trong tâm đều sự sản sinh lòng cung kính gọi bằng hai tiếng Võ Tổ.
Mà quyển quyền phổ Hám Thiên này chính là được vị đại đệ tử của Võ Tổ dành ra tâm huyết cả đời võ nhân của mình viết ra, tuy bút tích này không thể so với văn chương của người đọc sách nhưng lại ngắn gọn hàm xúc vô cùng dễ hiểu. Hơn nữa bút tích từ thời thượng cổ đến bây giờ còn có thể lưu lại tuyệt đối không phải thứ tầm thường có thể so sánh.
Tần Phong nhớ lại câu chuyện này, cả người huyết chí nam nhi dâng trào khó tránh khỏi những nhịp rung động từ sâu trong đáy lòng, khó khăn kiềm xuống nhưng cũng thở ra mấy câu cảm kháng từ tận trái tim
- Lấy sức một người đấu cùng với tam giáo tứ phương tổ sư, cái này cũng quá ngưu bức rồi. Thực sự trâu bò, quá mức trâu bò.
Thiếu niên lắc đầu mạnh hai cái xua đi những ý nghĩ sâu xa từ sâu trong nội tâm của mình càng tập trung hơn vào cái trước mắt. Cái chân phải chạm rãi nhấc lên hạ xuống theo đúng như nhịp điệu tiếp đến là cái chân trái rồi đến cử động tay cứ tuần hoàn như thế lặp lại không ngừng.
Kéo dài liên tục như thế hơn một canh giờ liền cho đến khi thiếu niên cả người đã ướt đẫm mồ hôi hoàn toàn tinh bì lực tận mới ngưng lại hành động đi dạo mấy vòng, lại luyện tập một số động tác khua tay múa chân nhỏ để thư gân giản cốt. Phần môn đạo này không ai dạy cho hắn, ngay cả trong Hám Thiên quyền phổ cũng không có nhắc đến chân chính là thiếu niên thông qua rất nhiều năm tháng mày mò khổ luyện mà tự mình ngộ ra.
Ngày hôm nay hắn lại một lần đả thông tận sáu huyệt đạo trong cơ thể so với ngày hôm qua lại thông thuận và dễ dàng hơn rất nhiều, nếu tính thêm số huyệt đạo của ngày hôm qua đã là mười một huyệt đạo trong cơ thể được mở ra. Chậm rãi cảm nhận một chút cũng thấy tốc độ vận chuyển nguyên khí trong người đã nhanh hơn thấy rõ nhưng điều này ngược lại khiến thiếu niên lo lắng hơn là vui mừng.
Ở trong võ đạo có điểm đặc biệt khác với những loại tu hành khác trên đời, nó không lấy thân thể làm vật chứa rồi dùng nguyên khí để bồi bổ mà ngược lại chính là lợi dụng nguyên khí của trời đất để khai thác những tiềm năng trong thân thể của mỗi con người mà tiềm năng ở đây lại chính là hệ thống kinh lạc huyệt đạo trọng yếu trong thân thể.

Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Gian Khúc tại truyen35.shop

Ví dụ một chút có thể xem những huyệt đạo trong thân thể của người luyện võ giống như những kho tàng khổng lồ cần phải khai phá, người có thể khai phá được bao nhiêu phần liền có thể đi được bấy nhiêu xa. Mà cái khai phá này lại cũng rất đặc biệt, giống như núi vàng trong tay nếu là người biết kinh doanh có thể từ một đẻ thành hai rồi từ hai đẻ thành ba, chậm rãi từ từ như thế tích nước thành bể, tích bể thành hồ, tích hồ thành sông tích sông thành biển.
Nhưng đối với người không có kinh nghiệm sẽ chỉ là hành động tiêu phí đống vàng kia, giống như trong nhà có bể nước mà ngươi chỉ biết uống chứ không đổ thêm vào năm trâu tháng ngựa chắc chắn rồi sẽ đến lúc cạn sạch. Mà người luyện quyền nếu như không hiểu thấu phần đạo lí này, cứ cho rằng là bản thân luyện quyền không bổ bề ngang cũng bổ bề dọc, không giúp có sức mạnh thì cũng có thể rèn luyện sức khoẻ lại không ngờ rằng chính là đang tiêu xài hoang phí tài nguyên của thân thể mình, có thể sống được qua tuổi trung niên hay không còn chưa chắc chắn đừng nói đến tuổi già.
Ở trong Hám Thiên quyền phổ nội dung này kì thực có chú thích rất sâu, viết rất nhiều thứ buộc phải học thuộc, Tần An bởi vì nghiên cứu thực sự kĩ càng đối với cái này trong lòng thầm có nhận định nhất định sẽ không phải chuyện đơn giản, thế nên bây giờ tu hành dễ dàng ngược lại trong lòng cảm thấy đây không hẳn là chuyện tốt thực sự phải nghiên cứu lại kĩ càng một phen.
Bởi do cơ thể người có thể ví như một căn nhà, mà huyệt đạo lại xem như cửa sổ chẳng hạn, nếu như cùng một lúc mở nhiều cửa sổ mà không xem chừng thời tiết và lưu thông gió trong nhà có thể bị thổi bay nóc sập nhà lúc nào không hay. Tần An tuyệt đối tin tưởng vào chuyện này thế nên thiếu niên ngưng lại không luyện nữa đặt ra thời gian mỗi tuần chỉ luyện hai ngày đả thông kinh mạch, thời gian còn lại sẽ dùng để ôn dưỡng từng kinh mạch đã đả thông tử trước. Đạo lí từ xa xưa cổ nhân luôn răn dạy, làm người dục tốc ắt bất đạt có thể áp dụng lên loại tình huống này.
Thiên địa vạn vật dần được trả lại cái bản nguyên yên tĩnh của nó, trong con ngõ hẻm nhỏ tối tăm đầy phân gà vỏ tỏi với không biết bao nhiêu thứ đồ nằm ngổn ngang có tiếng thở hồng hộc của thiếu niên vang lên cắt đứt đi sự vắng lặng đến kì lạ kia, có thiếu niên gầy yếu độ chừng mười bốn tuổi trên lưng gánh một bó củi lớn dưới chân mang giầy rơm có những chỗ rách nát đang cố lách người qua các chướng ngại vật trên con đường bước ra khỏi ngõ hẻm tối tăm. Thiếu niên họ Trần tên là Trường An bản thân là một cô nhi nổi tiếng của ngõ hẻm không tên tối tăm nơi mà ngay cả mặt trời cũng không chiếu tới chân tường.
Thiếu niên bước chân chậm rãi trên ngõ nhõ không tên thầm nhớ lại một chút chuyện, ngày hôm qua đi giao củi cho một hộ gia đình tương đối khá giả ở ngõ nhỏ gần ngoài thành thiếu niên đã gặp vị thư sinh nho nhã tự giới thiệu mình là Tần Phong, người ấy nhờ hắn chặt cho một bó củi lớn giao đến tận nhà vào buổi sớm ngày mai, thù lao vô cùng hậu hĩnh cứ theo số cây củi chặt được mà tính.
Thiếu niên vốn nghĩ rằng mình nhất định là bị lừa một phen rồi, dù sao trên đời nào có vụ mua bán gì lại thiệt mình lợi người như thế, cho dù là ngốc cũng tuyệt đối không tùy ý ném tiền ra cửa sổ như vậy. Thế nhưng vị thư sinh kia rất phóng khoáng, đối với ngờ vực của thiếu niên giày rơm rách này vung tay nhẹ nhàng liền là trả trước hai mươi đồng tiền cũng không cần xác nhận gì chỉ để lại tờ giấy ghi địa điểm nhà rồi thông thả dời bước chân mình đi.
Trường An lúc đầu xác thực khó tin vô cùng, nhưng sau khi nhận được tiền liền không có nói nhiều chấp nhận vụ mua bán này. Mà cũng bởi vì chuyện này khiến cho hắn phấn khích đến cả đêm cũng khó ngủ, chỉ chợp mắt được một chút liền mang theo dao rìu lên núi ngoài thành đốn củi mang về, cũng vì quá hăng say với vụ mua bán nên mới chặt hơi nhiều củi một chút. Chỉ gánh một bó lớn trên lưng thôi cũng đã làm cho thiếu niên bàn chân lún xuống nền đất.
Chỉ là thiếu niên tuổi nhỏ sống khổ quen rồi thân thể đã rèn luyện qua không biết bao nhiêu gió sương vất vả trở nên rắn chắc hơn người. Mà cũng là vì sống khổ quen rồi tâm tính so với thiếu niên bình thường cùng tuổi đương nhiên là cứng rắn hơn rất nhiều cho dù từng bước chân đều khó nhọc vẫn mặc niệm trong lòng chỉ cần đi một bước nữa là được. Sau cùng chính là đi được về cổng thành xuyên qua được con ngỏ nhõ.
Trần Trường An là đứa trẻ nghèo lớn lên ở trong thành cuộc sống từ nhỏ đã không dễ dàng đều là phải vất vả kiếm tiền thế nên phạm vi khoảng vài mươi dặm xung quanh đều đã sớm in dấu chân. Chỉ là những nơi hắn từng đi lại chỉ là những ngõ hẻm nhỏ của những người cùng khổ về phần những gia đình giàu có quyền quý, nhà cao cửa rộng thực sự thiếu niên đến đôi giày rơm cũng không có lành lặn này cơ bản là không thể đi vào. Thậm chí những ngõ lớn con đường Trường An còn chưa từng có dịp đặt chân tới.
Trên đường nơi lưu thông chính có lát những phiến đá xanh kích cỡ mỗi viên đều vô cùng lớn, thiếu niên mê mẫn ngắm nhìn trong bụng suy nghĩ nếu như đi trên con đường này cho dù là trời mưa tầm tã cũng tuyệt đối không có chuyện chân giẫm xuống bùn lầy văng lên dơ bẩn quần áo. Những phiến đá xanh lát đường chất lượng cực tuyệt, lại qua nhiều năm không biết đã chịu qua sự mài mòn của bao nhiêu đôi giày bánh xe ngựa bây giờ sáng loáng như gương.
Tần, Bạch, Hồng tam đại thế gia lớn nhất trong thành nổi tiếng đời đời phú quý chưa từng đứt đoạn, cho dù là người sống thọ nhất cũng không thể biết được rốt cuộc ba cái đại gia tộc ấy đã là danh gia vọng tộc như thế từ khi nào. Đều chỉ biết rằng từ thời ông bà cha mẹ họ thì ba họ Tần, Bạch, Hồng đã là danh gia vọng tộc đời đời truyền thừa. Thư viện lớn nhất trong thành cũng là ba nhà này cùng với vị thành chủ đại nhân bỏ tiền ra xây dựng.
Vừa hay đống củi lớn kia chính giao cho người của Tần gia một trong tam đại thế gia. Trường An nghĩ đến điểm này tự nhiên bật cười thầm ở trong bụng. Vị thiếu niên ngày hôm qua gặp gỡ ước chừng chỉ bằng tuổi của hắn, nhưng một thân phong thái khí độ thư sinh kia tuyệt đối là đặc biệt nhất trong số những người mà thiếu niên từng gặp. So với các vị tiên sinh dạy học, còn có khí thế cao vời hơn nhiều, đã đoán chắc vị ấy thân phận không tầm thường. Rồng chính là sinh ra rồng, phượng chính là sinh ra phương, còn con chuột sinh ra con chuột mãi mãi chỉ có thể ở trong hang.
Thiếu niên đi hết con ngõ tối tăm, ở khi bước chân đầu tiên của mình chạm lên tảng đá xanh to bằng cái ván giường lát đường trong lòng có chút thấp thỏm, nhịn không được cảm thấy xấu hổ lo lắng đôi giầy rơm rách đi trong nơi phân gà vỏ tỏi của mình sẽ làm ô uế mặt đường. Thiếu niên nín thở một khắc cố gắng dùng hết sức nhấc bàn chân kia của mình lên, đặt nhẹ nhàng xuống tảng đá xanh bên cạnh, chỉ một khoảng khắc ấy tưởng chừng như hắn đã dùng hết sức bình sinh của thân thể một con người.
Đợi cho bàn chân đã thẳng tắp trên mặt đường, thiếu niên mới nhấc lên đi từng bước một, trong lòng a ui một tiếng thì ra đi trên con đường lát đá lớn chính là cảm giác vừng vàng như thế.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Gian Khúc, truyện Nhân Gian Khúc , đọc truyện Nhân Gian Khúc full , Nhân Gian Khúc full , Nhân Gian Khúc chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top