Cao tam sinh hoạt là buồn tẻ nhạt nhẽo, mỗi ngày trừ bỏ học tập chính là học tập.
Trường học nghiêm cấm mang theo sản phẩm điện tử, liền tính là học sinh nội trú, ai ở ký túc xá đều phải đem điện thoại nộp lên.
Lần trước đến dãy nhà học cũ có được di động, vẫn là Thời An về ký túc xá
nói phải gọi điện thoại cho phụ huynh, mới thành công từ tay túc quản
đem điện thoại ra.
Như vậy không khác bế quan sinh hoạt, vì thế trong trường học các bạn học đem việc bát quái [1] trở thành trò tiêu khiển.
Ngày hôm qua trường học đem Thời An và mấy người ban đêm xông vào dãy nhà
học cũ phê bình, dán lên bản thông báo, hôm nay buổi sáng toàn bộ cao
tam đã biết hành động vĩ đại của bọn họ, cho nên một tiết học kết thúc,
cơ hồ mọi người đều quây xung quanh Thời An, hỏi bát quái về dãy nhà học cũ.
"Dãy nhà học cũ thật sự có quỷ sao?"
"Phòng học nhạc nửa đêm sẽ vang lên tiếng dương cầm sao?"
"Dãy nhà học cũ trông như thế nào? Kết cấu thiết kế có giống dãy nhà học mới không?"
"Một mình cậu đi đến đó có sợ không?"
Rõ ràng cùng nhau cá cược lên đến tám người, nhưng mọi người đều tìm tới cậu hỏi chuyện, hoàn toàn xem nhẹ bảy người khác.
Thời An ban đầu còn trả lời vấn đề của một vài người, nhưng hỏi càng ngày
càng nhiều, thậm chí có người thừa dịp này động tay động chân với cậu,
cậu dần dần có chút chống đỡ không được.
Cậu không biết trả lời
như thế nào, bạn học xung quanh đều ríu rít nói chuyện đột nhiên im lặng như bị cấm ngôn, trên mặt mọi người xuất hiện vẻ mờ mặt sau đó từng
người đi về vị trí của mình.
Đám người tản ra, để lộ Du Phi Trần đang đứng bên ngoài.
Du Phi Trần hướng Thời An đi tới, thấy bộ dạng của cậu ngốc lăng nhịn không được xoa xoa tóc của cậu: "Sao vậy?"
Thời An cúi đầu, né tránh tay Du Phi Trần.
Cậu đều thấy được, vừa rồi các bạn học quỷ dị biến hóa, đồng loạt đứng lên
cảm ơn cậu rồi ngẩng cao đầu, giây tiếp theo toàn bộ lẳng lặng rời đi.
Giống như một con rối.
Thật là đáng sợ, Du Phi Trần người này thật sự đáng sợ.
Thời An cúi đầu, Du Phi Trần cũng không thể quan sát biểu tình của cậu nhưng cũng có thể từ hành động của Thời An đoán được ý tứ.
Du Phi Trần con ngươi tối sầm một chút, tiếp theo ngồi xuống hắn bên cạnh Thời An:
"Hiện tại là thời điểm áp lực trường học quảng nghiêm không có phương
thức giải sầu mọi người bát quái một ít cũng là việc bình thường"
"Cậu có phải không biết cách từ chối người khác. Nếu thật như vậy cậu có thể đổi chỗ ngồi, tôi có thể ngồi bên cạnh cậu, nếu có người tới quấy rầy,
tôi giúp cậu đuổi bọn họ"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!