Thời An nghĩ, không tự chủ liền đem suy nghĩ trong lòng nói ra.
Du Phi Trần theo ánh mắt cậu nhìn đi, khi nhìn thấy tàn giấy vụ trên mặt
đất, hắn có chút vội vàng đứng lên, cầm chổi quét tới tấp.
Hắn
nhìn cậu giải thích: "Vừa rồi phát hiện một con gián, tôi dẫm chết nó,
thứ đồ chơi này quá đáng ghét, tôi đem gói trong tờ giấy rồi đốt bỏ"
Nghe được có gián, Thời An không để ý hắn giải thích rốt cuộc có hợp lý hay không, cậu bị doạ trực tiếp đứng lên trên ghế.
"Gián? Bây giờ còn không?"
Cậu là người phương Bắc vốn không thể nào sợ gián, nhưng đi Phương Nam học
đại học, kiến thức phương Nam phóng đại về con gián, về sau gián trở
thành sinh vật mà cậu sợ hãi nhất, không gì sánh nổi.
Du Phi Trần bị bộ dạng của cậu làm cho tức cười: "Đã không còn, đừng sợ"
Hắn đi đến trước mặt Thời An, vươn một bàn tay những đầu lên nhìn cậu: "Nè, đi xuống!"
Thời An không có mượn lực hắn, chính mình đỡ ghế bối rối xuống dưới. Cậu cảm thấy chính mình là một nam sinh, nghe được con gián đã phản ứng như thế thực sự rất mất mặt rồi. Thời An sờ sờ cổ giải thích: "nhà tôi trước
kia ở phương Bắc, sau này đến phương Nam tận mắt nhìn thấy và nghe được
sự tích về con gián, tôi... hơi sợ"
"Không có gì, tôi hiểu mà" Du Phi Trần nói: "Ở phương Nam có rất nhiều người địa phương sợ gián"
Thời An không lên tiếng. Không biết vì cái gì, Du Phi Trần tuy rằng cho
người ta cảm giác thật ôn nhu, nhưng Thời An vẫn cảm thấy cùng hắn ở
chung có chút không thoải mái, cho nên đề tài này kết thúc cậu liền cầm
khăn lông chạy vào nhà vệ sinh lau tóc.
Thời An cố ý đêm thời gian kéo dài một chút đến khi Du Phi Trần tắt đèn mới từ nhà vệ sinh đi ra.
Du Phi Trần còn đang đọc sách, cậu đem khăn lông phơi ở ban công, cùng Du Phi Trần chào hỏi, bò nhanh lên giường.
o(〃^▽^〃)o em là dãy phân cách...
Sáng sớm hôm sau, người học sinh cao tam không có thói quen làm việc và nghỉ ngơi Thời - An cuối cùng cũng dậy được. Bất quá buổi tối ngày hôm trước cậu đã đặt báo thức, nên hôm nay không cần bạn cùng phòng kêu.
Lúc Thời An xuống giường, Du Phi Trần ở toilet rửa mặt, mặc khác bốn người bạn cùng phòng đang nói chuyện phiếm.
Bọn họ nói tối hôm qua rất kỳ quái, rõ ràng đang tán gẫu rất vui vẻ, cái gì cũng chưa chuẩn bị kỹ càng, kết quả bỗng nhiên cơn buồn ngủ ập tới,
ngăn cũng ngăn không được, hơn nữa cơ hồ là chịu khống chế lên giường đi ngủ.
Thời An cũng cảm thấy bốn người bọn họ vào tối hôm qua rất
lạ, đang muốn nghiêm túc nghe 4 đương sự kia nêu lên cảm thụ, thì bọn họ liền ngừng lại không nói nữa.
Cậu nghiêng đầu xem, chỉ thấy bốn người kia lại ngẩn ngơ, nhìn cậu chằm chằm, trên gò má có chút phớt hồng. (/ω\)
Thời An: “……”
Du Phi Trần từ toilet đi ra, nhìn bầu không khí ngượng ngùng này trong mắt hiện lên một tia không vui, hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, làm bốn
người đang ngơ ngẩn phục hồi lại tinh thần.
Hắn hỏi kia bốn người: "Các cậu không phải chuẩn bị tốt rồi sao? Đi học đi! "
Nếu ngày bình thường 4 người kia khẳng định sẽ đi trước, nhưng hôm nay...
Bốn người đồng thời nhìn thoáng qua Thời An, trong đó một người nói: “Không có việc gì, dù sao thời gian còn sớm, chờ các cậu luôn, chúng ta ở một
phòng thì phải đồng lòng"
Sự không vui trong mắt Du Phi Trần càng nồng đậm, Thời An ngược lại không có gì, cậu bắt đầu đẩy nhanh tiến độ động tác.
Túm cái váy lại, cho người ta đợi là trai hư.
Thời An nhanh chóng thay quần áo cầm khăn lông cùng ly đánh răng đi rửa mặt.
Kết quả rửa mặt xong đi ra, bốn người bạn vừa rồi còn nói một phòng thì phải đồng lòng, đã đi không còn một mống.
Thời An ngốc lăng, hỏi Du Phi Trần: "Ê, bọn họ không phải đợi hai đứa mình hả? "
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!