Lý gia tự tìm tới cửa, chủ động yêu cầu bồi thường cho Diệp Trăn, hy
vọng cô có thể biến việc lớn thành nhỏ, việc nhỏ thành không, không cần
phải so đo quá nhiều. Lúc đó Diệp Trăn đang thêu thùa giúp mẹ,
sau khi mẹ cô bị thương ở chân, bà liền dựa vào việc thêu thùa để lấp
đầy công việc, bởi vì làm việc quá lâu nên mắt bà cũng sắp hỏng luôn
rồi. 《 Tam Quốc 》được phát trên máy ghi âm. Diệp Trăn đi
ra mở cửa, cô nhìn thấy Lý Đào dẫn theo cha mẹ của cô ta, bọn họ còn
mang theo một món quà hào phóng và một phong bì đỏ dày cộp, thái độ của
bọn họ trầm xuống, nụ cười khách khí, trên mặt còn có vẻ mệt mỏi vì bị
tra tấn bởi những việc gần đây. “Thật xin lỗi, chúng tôi đến đây là vì muốn thay mặt cho Lý Đào xin lỗi bạn học Diệp Trăn và chị.” “Thật xin lỗi, tôi thật sự, thật sự rất xin lỗi, là do chúng tôi đã không dạy dỗ nó thật tốt, cho nên nó mới mắc phải sai lầm lớn như vậy. Còn xin
mọi người hãy tha thứ cho nó lần này, nó vẫn còn nhỏ tuổi. Những thứ
này…… Có thể giúp mọi người áo cơm không lo trong một thời gian dài.” Tình huống này không có ở kiếp trước. Không ai muốn chịu trách nhiệm về việc chết đuối của ký chủ, và bọn họ càng
không muốn gặp rắc rối, tiếng xấu giết bạn học nữ thì làm sao có thể lấy quà để xin lỗi? Chỉ có chủ nhiệm lớp là mang theo tiền tới nhà để an
ủi, an ủi cho cha mẹ đáng thương của cô. Tuy mẹ Diệp bị tàn tật
nhưng bà không siểm nịnh cũng không kiêu ngạo, “Chúng tôi không thể nhận món quà này, các người mau mang nó về đi. Về kết quả của vụ việc lần
này thì sẽ có cảnh sát đến phán xét, người bình thường như chúng tôi
không thể quản được nhiều như vậy.” Mẹ của Lý Đào nói: “Mẹ của
Diệp Trăn, cô cũng là mẹ, các người như vậy…… Là muốn con gái của tôi
tương lai phải sống như thế nào? Các người là muốn huỷ hoại nó!”
“Vậy lúc trước khi nó làm khó dễ bắt nạt con gái tôi thì tại sao nó lại
không nghĩ đến tương lai của con bé? Ngày thường cô dạy nó không tốt,
bây giờ cô nói ra điều này thì đã quá muộn rồi!” “Nhưng không phải bây giờ con gái cô đang rất tốt hay sao……” “Đó là vì trên đời này có rất nhiều người tốt, không giống như một số người nào đó, lòng lang dạ sói!” “Cô……” “Đóng cửa, tiễn khách.” Diệp Trăn phát hiện ra rằng, tài ăn nói của cô rất có thể là đã học được từ mẹ cô, đặc biệt lợi hại. Cô đưa bọn họ ra khỏi cửa, nhìn sắc mặt nghẹn khuất không được tốt của bọn họ, đột nhiên nói: “Nếu như hai người kêu Lý Đào đích thân đến xin lỗi
tôi thì tôi có thể sẽ tha thứ cho cậu ta.” Mẹ của Lý Đào nói: “Thật không?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!