TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đón Từ Thanh Bách vào trong doanh, đuổi đi một đám tiểu tướng tò mò, chỉ còn lại đám người Phượng Chi Dao, Trương Khởi Lan, trong đại trướng mới một lần nữa yên tĩnh lại.
Phượng Chi Dao hơi ngạc nhiên đánh giá Từ Thanh Bách: “Từ Tứ công tử đến Tây Lăng lúc nào thế, chúng ta không hề biết một chút tin tức gì.” Từ Thanh Bách mỉm cười nhìn thoáng qua Diệp Ly đang đánh giá mình, lại cười nói: “Ta tới cũng khá lâu rồi, vốn tưởng rằng các ngươi phải mấy ngày nữa mới có thể đến đấy.” Hắn nói như vậy, đám người Phượng Chi Dao cũng hiểu, Từ Thanh Bách này tám phần là Vương gia và Vương Phi bí mật phái tới hoàng thành Tây Lăng. Về phần tới làm cái gì . . . Nhìn một chút Từ Thanh Bách ôn văn nho nhã nở nụ cười, trong mắt Phượng Chi Dao hiện lên một tia hiểu rõ.
“Tứ ca, mấy ngày nay có bị thiệt thòi gì không?” Mặc dù nhìn thấy Từ Thanh Bách bình yên vô sự, Diệp Ly yên tâm rất nhiều. Nhưng trong lòng vẫn còn có chút lo lắng Tứ ca ở Tây Lăng phải chịu ủy khuất. Dù sao người Tây Lăng cũng không có đạo lý đối đãi văn nhân như Đại Sở, trước khi đại quân Mặc gia quân đến, người Tây Lăng đối với Tứ ca chỉ sợ cũng sẽ không khách khí như vậy.
Từ Thanh Bách mỉm cười an ủi: “Không có việc gì, chỉ là tại Tây Lăng nhàm chán một chút thôi. Hiện tại các ngươi đến rồi đương nhiên cũng thuận lợi hơn nhiều.”
Mặc Tu Nghiêu uống trà, nhẫn nại nhìn chằm chằm Diệp Ly và Từ Thanh Bách hàn huyên xong mới mở miệng hỏi: “Tây Lăng Hoàng có tính toán gì?”
Từ Thanh Bách gật đầu nói: “Ngày hôm qua ta lại đến gặp Tây Lăng Hoàng một lần, đại binh tiếp cận khiến hắn có áp lực rất lớn. Hơn nữa điều kiện chúng ta đưa ra cũng đủ khiến hắn động tâm. Nhưng. . . chỉ sợ nhất thời hắn chưa bỏ xuống mặt mũi mà chắp tay nhượng xuất Hoàng Thành được. Chỉ sợ chúng ta còn phải đánh thêm hai trận chiến. Mấy ngày qua binh mã cứu viện từ các nơi cũng nên đến rồi, đoán chừng chúng ta tùy tiện đánh lui hai đường, cũng là lúc hắn nên thức tỉnh.”
Mặc Tu Nghiêu gật đầu nói: “Bản vương hiểu rồi, huynh cực khổ.”
Từ Thanh Bách cười nói: “Đây là bổn phận, nói cái gì mà cực khổ?” Trương Khởi Lan lúc này mới phục hồi lại tinh thần, có chút trợn mắt hốc mồm nhìn Từ Thanh Bách. Một hồi lâu mới nói: “Vương gia muốn nói, chúng ta không cần đánh Hoàng Thành. Từ Tứ công tử thuyết phục hoàng đế Tây Lăng giao Hoàng Thành cho chúng ta sao?” Lúc này ánh mắt Trương Khởi Lan nhìn về phía Từ Thanh Bách càng giống như đang nhìn một quái vật vậy. Từ Thanh Bách khiêm tốn cười nói: “Cũng không phải là tặng không, đương nhiên chúng ta cũng phải bù đắp cho hắn một vài thứ.”
Trương Khởi Lan vung tay lên nói: “Đây là hoàng thành Tây Lăng đấy, bù thứ gì cũng là chúng ta buôn bán có lời. Từ Tứ công tử tuổi còn trẻ đã có năng lực như thế, tại hạ nghe nói năm đó Từ gia Từ Nhị tiên sinh mười mấy tuổi đã có thể khẩu chiến quần nho, hôm nay xem ra, Từ Tứ công tử hẳn là trò giỏi hơn thầy.” Dứt lời, Trương Khởi Lan không khỏi ở trong lòng chậc lưỡi. Người Từ gia này cũng quá kinh khủng rồi, chỉ há miệng đã có thể lợi hại hơn vài chục vạn binh mã bọn hắn rồi. Còn có vị Đại công tử Từ gia kia, nghe nói ngay cả chính sự mà bình thường khiến Vương gia bận rộn không ngừng, hắn cũng dễ dàng xử lý gọn ghẽ. Nói lại. . . Vương gia có một đám anh em vợ như vậy. . . Không tự chủ, ánh mắt Trương Khởi Lan nhìn về phía Mặc Tu Nghiêu cũng có thể được gọi là đồng tình.
Những người khác tự nhiên đều nhìn thấy ánh mắt của Trương Khởi Lan, Mặc Tu Nghiêu nhất thời đen mặt. Mặc dù hắn cũng cảm thấy đám anh em vợ này, trừ Từ Thanh Phong tương đối dễ đùa bỡn một chút, những người còn lại, một so với một càng đáng ghét hơn. Nhưng cố tình đám người kia đều rất hữu dụng a, so với năng lực của bọn họ, thỉnh thoảng bị bọn họ làm phiền một chút, Mặc Tu Nghiêu cũng cảm thấy không đáng kể. Nhưng ngay cả như vậy, hắn cũng không vui khi thấy thuộc hạ của mình đồng tình mình.
Phượng Chi Dao cúi đầu buồn bực ho một tiếng che dấu nụ cười bên mép, hỏi: “Tứ công tử nắm chắc sao? Tây Lăng Hoàng rốt cuộc vẫn là hoàng đế, hắn thật sự chịu buông tha cho căn cơ của Tây Lăng sao?”
Từ Thanh Bách cười nói: “So với một hoàng thành còn có thể xây dựng lại, ở trong mắt Tây Lăng Hoàng, tính mạng và ngôi vị hoàng đế của hắn hiển nhiên quan trọng hơn một chút. Huống chi, lấy tình hình hiện giờ, các nước Tây Vực náo động, nơi này rõ ràng đã không còn thích hợp làm Hoàng Thành nữa rồi. Cho dù chúng ta không ép, ta đoán không quá ba tháng nữa chính hắn cũng sẽ muốn dời đô đấy.”
Trương Khởi Lan khẽ cau mày nói: “Đã như vậy, chúng ta còn muốn cái loại thành trì này làm cái gì? Chẳng lẽ chúng ta còn phải đi đánh nhau với các nước Tây Vực sao?” Mặc dù bọn họ cũng không sợ đám tiểu quốc Tây Vực kia, nhưng bây giờ bọn họ còn chưa đủ bận rộn sao? Hiện giờ Tây Bắc còn đang bị binh mã của Bắc Nhung và Trấn Nam Vương vây bắt đấy. Nơi nào có thời gian đi theo đám tiểu quốc Tây Vực đùa giỡn chứ? Diệp Ly cười khẽ nói: “Trương tướng quân, có thù oán với các nước Tây Vực là Tây Lăng, không phải là chúng ta.”
Trương Khởi Lan cả đời trên lưng ngựa, cũng không tinh thông chính sự, không hiểu nói: “Ý Vương Phi là?”
Diệp Ly cười nhẹ: “Các nước Tây Vực và Tây Lăng thù sâu như biển, nhưng chúng ta lại không có bất kỳ thù hận nào với bọn họ. Lãnh thổ của bọn họ bị Tây Lăng xâm chiếm cũng không nằm trong phạm vi đất đai hiện giờ chúng ta đang khống chế, sản vật của bọn họ bị Tây Lăng đánh cướp, chúng ta cũng không nhận được nửa phân. Mặc dù trước mắt Tây Lăng chúng ta đánh đến trở tay không kịp, trong khoảng thời gian ngắn có chút không thở nổi rồi, nhưng rốt cuộc vẫn còn hai phần ba diện tích đấy. Đến khi nhẫn nhịn quá mức. . . Bách túc chi trùng tử nhi bất cương* (rết trăm chân, chết không ngã nhào. => ý nói người/tổ chức nắm quyền lớn cho dù không còn nữa nhưng lực ảnh hưởng vẫn còn), nếu như các nước Tây Vực vẫn muốn báo thù…, tuyệt đối cũng sẽ không tự mình tìm thêm một kẻ địch vào lúc này. Mà chúng ta. . . Cần một con đường này để nối liền các nước Tây Vực, thậm chí xa hơn.”
Phượng Chi Dao vỗ tay cười nói: “Thuộc hạ hiểu, sau khi nắm giữ những nơi này, phạm vị khống chế của Định Vương Phủ có thể trực tiếp đi qua các nước Tây Vực. Sau này muốn cùng thương nhân Tây Vực lui tới cũng không cần lo bị Tây Lăng chặn đường. Tây Bắc vật liệu bần cùng, nhưng hoàn toàn có thể trở thành một con đường buôn bán của thương nhân các nước. Hơn nữa, địa hình có thể tiến có thể lui, có thể công cũng có thể thủ. . . . . . .”
Mặc Tu Nghiêu gật đầu khen: “Phượng Tam nói không sai.”
Trương Khởi Lan gật đầu nói: “Thì ra là như vậy, đã có nhiều chỗ tốt như vậy, chúng ta tự nhiên muốn lấy được hoàng thành Tây Lăng.”
Từ Thanh Bách cùng đám người Diệp Ly nói chuyện trải qua hai tháng này, thương nghị một ít chuyện sẽ đàm phán với Tây Lăng Hoàng liền đứng dậy chuẩn bị trở về thành. Diệp Ly có chút bận tâm nói: “Tứ ca, hay là ca ở lại trong quân doanh đi. Vạn nhất Tây Lăng Hoàng đột nhiên đổi ý. . . . . .” Mặc dù khả năng không lớn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có. Diệp Ly luôn luôn không hy vọng Tứ ca phải chịu cái thương tổn gì.
Từ Thanh Bách mỉm cười vỗ vỗ vai Diệp Ly nói: “Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì. Huống chi, nếu sứ giả đàm phán ta đây chạy trước, sao Tây Lăng Hoàng có thể tin tưởng chúng ta có thành ý.”
“Nhưng mà. . . . . .” Diệp Ly vẫn lo lắng. Từ Thanh Bách cười nói: “Sứ thần đi sứ các quốc gia thật ra thì chỉ cần nắm giữ tốt phân tấc, cũng sẽ không có nguy hiểm gì. Huống chi hiện nay rõ ràng là chúng ta đang chiếm ưu thế. Tây Lăng Hoàng bất lợi với ta thì có ích gì? Cùng lắm là muốn hả giận, hắn có thể nhẫn nại dưới tay Trấn Nam Vương nhiều năm như vậy, không phải là người có huyết tính, không cần lo lắng. Tứ ca đi về trước.”
Diệp Ly suy nghĩ một chút nói: “Muội để Tam ca dẫn người cùng nhau trở về.”
Để nàng có thể an tâm, Từ Thanh Bách chỉ đành phải đồng ý, gật đầu nói: “Cũng được, nhưng không thể quá nhiều người.”
Diệp Ly gật đầu, vội vàng gọi Trác Tĩnh đi mời Từ Thanh Phong.
Từ Thanh Phong đương nhiên hết sức vui vẻ theo Từ Thanh Bách đến Hoàng Thành . Mặc dù chỉ là anh em họ nhưng tình cảm của năm huynh đệ Từ gia xưa nay còn sâu sắc hơn anh em ruột. Từ Thanh Phong cũng không yên lòng cho Tứ đệ từ nhỏ luôn ôn văn hữu lễ này, Diệp Ly vừa nói, Từ Thanh Phong ngay cả suy nghĩ cũng không có suy nghĩ mà lập tức đáp ứng. Từ thủ hạ của mình chọn lấy sáu Kỳ Lân đi theo Từ Thanh Bách, cùng nhau hồi Hoàng Thành.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Từ Thanh Bách, Tây Lăng Hoàng kiên trì mấy ngày, năm ngày sau khi Mặc gia quân liên tục đánh tan hai đường viện quân đến trợ giúp Hoàng Thành, rốt cục Tây Lăng Hoàng lại một lần nữa không nhịn được triệu kiến Từ Thanh Bách. Không có ai biết Từ Thanh Bách rốt cuộc cùng Tây Lăng Hoàng nói những gì. Ngày đó Tây Lăng Hoàng liền hạ thánh chỉ thông cáo thiên hạ, chiến sự giữa Định Vương Phủ và Tây Lăng đều là do Trấn Nam Vương Lôi Chấn Đình tự tiện xuất binh tấn công Đại Sở gây nên. Sau đó Trấn Nam Vương không chỉ không mang binh trở về cứu viện, còn tiếp tục dẫn binh xuôi nam tấn công nam phương Đại Sở. Thế nên hôm nay Hoàng Thành bị vây trong nguy cấp. Tây Lăng Hoàng thương cảm dân chúng và binh linh Tây Lăng khó giữ được mạng, nên cùng Định Vương Phủ nghị hòa, cắt nhường năm châu An Bình, Lăng Dương, Xương Bình, Tuyên Hoằng, Bình Xuyên của Tây Lăng cho Định Vương Phủ. Tây Lăng trong hai tháng sẽ dời đô đến An Thành nằm giữa Tây Lăng.
Chiếu này hạ xong, không chỉ có vua và dân trên dưới hoàn toàn chấn động. Cho dù là người nắm quyền của các nước láng giềng cũng kinh ngạc một trận. Mặc dù không có chiếm được toàn bộ Tây Lăng, nhưng Mặc gia quân dùng thời gian không tới ba tháng đã lấy được một phần ba lãnh thổ Tây Lăng bao gồm cả Hoàng Thành. Chiến lực này không thể không khiến lòng người sinh ra cảnh giác và sợ hãi, hơn nữa đây còn chưa phải toàn bộ binh lực của Mặc gia quân.
Sau khi chiếu thư của Tây Lăng Hoàng được ban bố, hoàn toàn trái ngược với khiếp sợ sợ hãi tức giận ở những nơi khác, trong quân doanh Mặc gia quân là một mảnh vui mừng. Ngày thứ chín sau khi hoàng thành bị Mặc gia quân vây khốn, đại môn hoàng thành Tây Lăng rốt cục cũng mở ra, Mặc gia quân có thể lấy được thành trì phòng ngự kiên cố nhất Tây Lăng, hoàn toàn có thể được xưng tụng là không đánh mà thắng.
Bởi vì cũng không phải Tây Lăng hoàn toàn đầu hàng Mặc gia quân, nên Tây Lăng Hoàng cũng không có ra khỏi thành đón tiếp Mặc gia quân. Chẳng qua là phái đại thần trong triều đi theo Từ Thanh Bách cùng đến cửa thành nghênh đón. May mà như thế, rất nhiều thần tử Tây Lăng sắc mặt vẫn hết sức khó coi. Mặc Tu Nghiêu và Diệp Ly cưỡi tuấn mã sóng vai mà đi, đi sau là Phượng Chi Dao mặc cẩm y màu đỏ cùng đám người Tần Phong, Trác Tĩnh. Phía sau bọn hắn là Hắc Vân Kỵ mặc áo đen cưỡi tuấn mã màu đen, còn có một phần bộ binh. Vì không muốn hù dọa dân chúng trong thành, Mặc gia quân cũng không vào thành hết. Chỉ dẫn theo một vạn người vào thành, phía dưới vài chục vạn binh mã thì ở lại ngoài thành do Trương Khởi Lan làm thống soái.
Mặc dù ban đầu ở Biện thành có chút lời đồn tàn sát hàng loạt dân trong thành, nhưng sau đó đã xử lý thật tốt. Hơn nữa dọc theo đường đi Mặc gia quân căn bản cũng không xâm phạm đến dân chúng, dân chúng bình thường trong hoàng thành Tây Lăng cũng không sợ hãi Mặc gia quân. Rối rít chen chúc ở hai bên đường phố xem náo nhiệt. Đợi đến khi nhìn thấy một đôi bích nhân đi đầu chính là Định Vương và Định Vương Phi, vô số ánh mắt hâm mộ dừng lại trên người hai người.
Đến khi vào đến cửa chính điện trước hoàng cung Tây Lăng, Tây Lăng Hoàng mới ra đón. Nhìn thấy hai người sóng vai cũng không khỏi sửng sốt một chút, dù sao danh tiếng hai người Mặc Tu Nghiêu và Diệp Ly không phải là lớn nhất thiên hạ này, nhưng cũng tuyệt đối có thể được coi là vang dội. Hơn nữa, Mặc Tu Nghiêu thành danh quá sớm, nên ở trong thâm tâm của rất nhiều người, không quen biết sẽ xếp vào lớp người đi trước. Lúc này nhìn một đôi nam nữ trước mắt, mặc dù nam tử một đầu tóc trắng, nhưng dung nhan tuấn mỹ, khí thế lành lạnh. Mà nữ tử dung nhan thanh lệ tú nhã, uyển chuyển hàm xúc làm cho người ta cảm thấy mấy phần phóng khoáng và tiêu sái. Chỉ nhìn vào số tuổi, cùng lắm cũng chỉ mới hai mươi mà thôi. Nhân vật như thế, vô luận nói thế nào, đều không thể nghi ngờ là nhân vật phong lưu nhất thế gian.
Bạn đang đọc bộ truyện Thịnh Thế Đích Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thịnh Thế Đích Phi, truyện Thịnh Thế Đích Phi , đọc truyện Thịnh Thế Đích Phi full , Thịnh Thế Đích Phi full , Thịnh Thế Đích Phi chương mới