Chương 44 Đấu
Tần Phong nghĩ đoạn tới đây nhất thời dường như bản thân công tử ca lại có được một loại cảm ngộ rất sâu xa nào đó với những câu nói kia, thiếu niên lập tức đứng khựng người ở giữa con đường vốn đang tấp nập dòng người qua lại trực tiếp chặn luôn đường di chuyển của đoàn xe ngựa vốn vẫn đi ở ngay sau lưng.
Đoàn xe ngựa cũng không dài lắm vừa vặn có chừng hai ba chiếc nối đuôi mà đi lúc này lập tức đều phải thúc ngựa dừng chân để chúng không đâm vào nhau, phía trước phía sau tiếng ngựa bị phu đánh xe ghì cương hí lên vang trời làm kinh động đến toàn bộ những người đang lướt nhanh trên con phố sớm đã lên đèn tấp nập.
Những người không tò mò sẽ chủ động tiếp bước chân của mình, một vài người thì ngoái nhìn lại với ánh mắt hóng hớt đại biến của thiên hạ, thế nhưng đa phần đều chủ động dừng chân tấp vào hai bên đường hàng lối cực kì ngay ngắn chờ xem kịch. Đương nhiên cũng không để cho mấy người thích hóng chuyện này một phen thất vọng, cái đoàn xe ngựa vừa bị Tần công tử chặn đường không phải loại tầm thường, ở bên ngoài thân của hai chiếc xe đi đầu tiên từ đầu đến cuối đều được thếp vàng kim óng ánh cực kì bắt mắt, mấy con ngựa kéo xe được cột ở phía trước cũng thuộc về giống tuấn mã đen tuyền thuần chủng vô cùng hiếm có trên đời, mỗi con đều có thể xem là thần mã ngàn vàng khó cầu.
Đặc điểm dễ dàng nhìn thấy nhất của chúng chính là thân người cao gần một trượng thân thể to lớn cương mãnh, đặc biệt nhất là lớp cơ bắp trên cơ thể phát triển cực kì tốt vượt xa mức độ tiêu chuẩn của một con ngựa thuần chủng bình thường. Chỉ cần thông qua một vài những chi tiết nhỏ này cũng đã có thể nhìn ra những người hiện đang ngồi ở bên trong chiếc kiệu kia, thân phận bọn họ tuyệt đối không tầm thường.
Đoàn xe ngựa xếp thành một hàng dài chỉ nhích tới từng bước một, có vẻ như mấy người bọn họ cũng đều rất nôn nóng muốn vượt qua con đường này để rời Thanh Sơn thành, thế nhưng phu đánh xe lại không dám tiếp tục đánh ngựa tiến lên, chỉ có thể đứng từ đằng sau nhích từng chút rồi lớn giọng nói tới nhắc nhở người tránh đường.
Nếu như là bình thường có người cố ý bày ra những trò này để quậy phá thì nhất định khi đã nhìn thấy chiếc xe ngựa cùng với mấy con tuấn mã kéo xe kia đều sẽ kinh hồn bạt vía mà ba chân bốn cẳng bỏ chạy, đáng tiếc lúc này người bọn họ gặp phải lại là Tần Phong công tử, trùng hợp hơn còn là trong lúc thiếu niên lang vô tình đạt được đốn ngộ thế nên đừng nói là vài lời bên tai cho dù có là trời sập xuống cũng chưa chắc có thể khiến cho hắn suy suyển thân thể mình. Cái tình thế giằng co giữa hai bên nhất thời làm cho toàn bộ bầu không khí xung quanh mọi người đều rơi vào trong căng thẳng tột độ không ai dám thở mạnh đều chờ đợi cái diễn biến tiếp theo. Lúc này ở bên trong xe lập tức vang ra tiếng người là âm giọng trầm ấm nhẹ nhàng của một vị phu nhân bà khẽ kéo lên một bên màng chắn hỏi vọng ra bên ngoài.
- Có chuyện gì ở bên ngoài à, sao không đánh xe đi tiếp ?
- Bẩm phu nhân trên đường có một thiếu niên đứng bất động, thuộc hạ nãy giờ đã lên tiếng nhắc nhở không dưới mười lần, chỉ là thiếu kia một mực đứng yên tại chỗ không có đáp lời. Thuộc hạ không dám tiếp tục đánh xe lên, mong phu nhân xử trí.
- Thiếu niên ấy là ai vậy ?
Phu nhân lúc đầu chỉ là hé tạm tấm màng che, bây giờ nghe thấy những lời kia lại thành ra càng tò mò hơn hoàn toàn đẩy luôn chiếc rèm cửa của mình đi ra một bên nhanh chóng bước xuống khỏi xe để quan sát tình hình, quả nhiên nhìn thấy ở ngay phía trước chính giữa con đường vậy mà có một thiếu niên mặc trên người thanh sam y bào của các thư sinh học sĩ thường thường hình như đã có chỗ cũ kĩ đến phai mất màu, bên trên tay còn cầm một cái sọt cá đan bằng nan tre cực kì thô sơ.
Tuy không biết thiếu niên đứng trước mắt kia là ai và có thân phận như thế nào, nhưng thông qua kiểu cách ăn mặc ở bên ngoài bà cũng có thể đoán sơ bộ về thân thế của hắn tuyệt đối không phải cái gì đặc biệt. Phu nhân cao quý khẽ chau mày nghĩ rằng đây cùng lắm là một thiếu niên quê mùa nào đó không hiểu thế sự mà thôi nhìn thấy đoàn xe của người giàu đi qua thì nổi lên lòng tham mới chủ động ra đường ăn vạ.
Nghĩ tới đây mọi tâm tư của mình đều tức khắc thả lỏng, bản thân định bụng sẽ đi về phía trước ném cho hắn chút tiền xem như phí mua đường. Chỉ là bà còn chưa kịp lên tiếng nói gì thì đã có một thiếu niên cũng từ chiếc xe ngựa ở ngay đằng sau nhảy ngay xuống xe ý đồ dường như muốn xông về phía trước, phụ nhân nhìn thấy lập tức trong lòng phát hoảng chạy nhanh thẳng về phía trước lớn tiếng quát
- Lí nhi con muốn làm gì, lập tức quay về đây cho mẫu thân.
Thiếu niên đang phóng người tới kia tuổi tác đoán chừng cũng phải xêm xêm với Tần Phong dáng người tương đối cũng có thể xem là cao ráo tuấn tú. Đương nhiên mà nói người trẻ tuổi trên đời hầu như đều là lực cường khí thịnh nếu như thật làm ra mấy hành động xốc nổi không biết tính toán cũng là chuyện có thể hiểu được.
Nhất là loại công tử sớm sống trong cảnh giàu sang xem trời bằng vung nào sẽ quan tâm đến lời nói của mẫu thân mình chỉ có chăm chăm lao đầu đến muốn dùng loại quyền pháp mà mình khổ luyện nhiều năm đem thử lên người của thiếu niên chặn đường không biết trời cao đất dày kia. Một cái giậm chân thật mạnh làm cho toàn bộ thân thể tức khắc v·út lên cao rồi lao xuống thế công như chim ưng vồ mồi vung tay đánh thẳng về người của Tần Phong. Mọi người nhìn thấy tình cảnh đều thất thần ra mặt không ngờ mọi chuyện lại diễn biến theo tình huống này, ai cũng dáng vẻ hoảng hốt lập tức có mấy nam tử trai tráng chạy ào ra muốn chặn đòn để bảo vệ cho công tử ca.
Vút…rắc…rắc một thanh âm giòn tan đến kinh kh·iếp thốt nhiên vang lên nhắm thẳng vào cái thiếu niên đang v·út người lao quyền kia đem hắn đánh bật trở lại rơi thẳng xuống mặt đường lát đá xanh nằm thành một đống bộ dáng nhếch nhác vô cùng khó coi, tiếng rên la thảm thiết vang khắp con đường cánh tay vừa rồi của mình vung quyền đến bây giờ b·ị đ·ánh gãy thành vô số đoạn vặn vẹo khó coi máu chảy xuống thấm đẫm luôn cả lớp y phục bên ngoài. Mấy thiếu niên nam tử vừa rồi còn muốn nhảy vào can ngăn nhìn thấy đều xám mặt giật mình, lần nữa chủ động nhảy lùi hết mức về phía sau đứng sát vào hai bên đường.
Người vừa mới đến đáp lại một quyền là Tần An công tử thiên tài võ đạo mới vừa nổi lên gần đây của Tần gia gây nên rất nhiều tranh cãi. Vừa khi nãy mới đi hóng gió về nhìn thấy một màn kịch hay như thế người trẻ tuổi vốn tính tình nhiều chuyện chỉ là muốn đứng ngoài xem kịch hay để về kể cho tiểu muội nhà mình nghe, thế mà nào ngờ phía bên kia lại dám ngang nhiên ra tay động thủ ở trên chính địa bàn nhà mình hắn bất đắc dĩ cũng phải vì một tiếng huynh đệ mà ra tay tương trợ.
Hơn nữa cũng là muốn mượn cái cơ hội này thử một chút quyền cước nặng nhẹ của bản thân, chỉ là không ngờ cái thiếu niên kia khí thế không tệ như vậy mà vừa bị hắn chạm một cái đã liền lăn đùng ra rồi. Phía bên những người đi xe ngựa cũng thực không lường được loại tình huống như thế này diễn ra, nhất là vị phu nhân khi nãy đã lớn tiếng nhắc nhở con trai không được làm chuyện hồ đồ, bây giờ hoảng kinh thất sắc đỡ con trai đang lăn lộn với v·ết t·hương nhìn mà kinh hãi ở nơi cánh tay tuy phụ nhân nhất thời không dám ngang nhiên loạn động la hét sẽ trả thù nhưng sắc mặt đã xám đen lại tuyệt đối không nhìn ra được một chút ý thiện nào.
Trong xe ngựa dừng ở cuối cùng lập tức ào ào xuống một nhóm hơn mười người đa phần đều là nam tử trai tráng tạo thành một vòng tròn che chắn cho phu nhân cùng với công tử của mình. Thiếu phụ ôm lấy con trai trong lòng cùng với một vài tì nữ hầu hạ lau sơ qua các v·ết m·áu chảy xuống y phục, bà đem một viên thuốc tròn màu vàng kim cẩn thận nhét vào miệng sau khi nuốt xuống viên thuốc đặc biệt này nét đau đớn trên gương mặt thiếu niên lập tức thuyên giảm đi rất nhiều.
Dược lực phát huy tức thời này thật sự mạnh đến mức kinh người, toàn bộ cánh tay phải của thiếu niên vốn cong cong quẹo quẹo vì xương gãy tức khắc như được sắp nối lại từ từ thẳng ra bình thường. Thiếu phụ cuối cùng cũng an tâm thở ra một hơi, lúc này mới ngước nhìn lên hướng thẳng về đôi thiếu niên chặn trước đường gương mặt khó coi xám đen lại với các nếp nhăn gấp khúc dần nổi cộm lên trên.
Phu quân trước khi hai người cùng đi đã từng có căn dặn qua trước với bà, Thanh Sơn thành tuy diện tích nhỏ lại còn bị xem là chốn man di hủ lậu không đáng quan tâm thế nhưng nó lại thuộc vào một trong hai mươi sáu phúc địa của nhân gian nội tình ở bên trong tuyệt đối sâu đến không thể tưởng tượng được ngọa hổ tàng long cao nhân ẩn dật không phải không thể có, cho dù có là hoàng đế bệ hạ đích thân vi hành đến nơi này cũng phải cố kị ba phần không dám tùy ý.
Càng là đối với tam đại gia tộc mấy nghìn năm đóng giữ tại nơi này, dây mơ rễ má đã ăn sâu vào mảng phúc địa nội tình của bọn họ tuyệt đối thâm hậu lại có liên quan mật thiết đến với rất nhiều môn hạ tu đạo trên núi thế nên nếu như không phải gặp vạn nhất mình chiếm được phần lí thì tuyệt đối không được đắc tội với họ, thế nhưng trong thành cũng có quy củ rõ ràng không được tùy tiện g·iết người. Bây giờ không biết được hai thiếu niên trước mắt kia có nội tình thế nào nên không thể loạn động chỉ c·ần s·au tra được hắn không thuộc tam đại gia tộc vậy thì liền đem hai thiếu niên kia phân thành vạn khúc mới hả dạ.
Đại sự vừa có chuyển biến đặc biệt nghiêm trọng nằm ngoài tầm kiểm soát thì rất nhanh từ một góc phố nơi con đường lớn có đến mấy mươi người trông qua y phục bên ngoài thân thể thì họ đều là hộ vệ thân cận cấp độ cực cao của Tần gia lao ra vây quanh che chắn cho người của hai vị thiếu gia nhà mình.
Nhóm người này là những hộ vệ đặc biệt bình thường họ nhận nhiệm vụ đi canh giữ trị an cũng như quản lí chuyện làm ăn của các sạp hàng ở trong khu phố địa bàn nhà mình, mỗi người trong số họ võ nghệ cùng với thực lực đều phải cực cao là chọn lựa của những tinh anh nhất trong số những tinh anh của gia tộc.
Lúc này nhóm người xuất hiện rất đông cộng thêm phía bên kia quân binh trong các xe ngựa ồ ạt tràn ra đứng vây khắp hai bên biến con đường vốn đang tấp nập người qua lại rộn rã tiếng nói cười hay là những lời bàn tán xôn xao đều hoàn toàn im bặt tình huống vô cùng căng thẳng.
Từ bên trong nhóm hộ vệ của Tần gia có một vị tráng phu tuổi đã trung niên, thân hình cao lớn bên hông dắt theo kiếm tướng đi bệ vệ hướng thẳng về phía trước, chỉ là lúc này trung niên nam tử bộ dáng hùng hùng hổ hổ mặt đỏ bừng bừng lộ rõ ràng dáng vẻ tức giận, mười phần nộ khí xung thiên đều hiển lộ rõ ràng trên gương mặt chính là chỉ thiếu một câu nói của gia chủ ở sau lưng liền sẽ đem toàn bộ người đứng tại nơi này chém g·iết không tha một mạng nào.
Hộ vệ che chắn đằng trước nhìn thấy trung niên nam tử vừa tới tất cả mọi người đều lập tức dạt ra hai bên ôm quyền cúi đầu cung kính gọi một tiếng Đại Trường Lão. Thế nhưng vị đại trưởng lão kia bộ dáng đại nộ nào sẽ quan tâm đến mấy chuyện chào hỏi này bàn chân bước về trước giẫm mạnh xuống làm rung chuyển cả những viên đá xanh lát đường bản lớn vốn khít như bưng với nhau.
- Phu nhân ta không biết phu nhân là người từ đâu tới, nhưng đây là địa bàn của Tần gia chúng ta, con đường này cũng là đường cho Tần gia chúng ta mở ra cai quản, công tử nhà ta có đốn ngộ đứng giữa đường lĩnh ngộ đây chính là thiên kinh địa nghĩa nhất trong thiên hạ, cho dù có là lão thành hoàng hay thiên gia gì muốn đi qua cũng phải tự giác cút sang một bên chờ hoặc đi đường vòng đây là đạo lí thứ nhất.
Thứ hai chính là ở trên địa bàn của Tần gia ta, ra tay muốn đánh công tử nhà ta. Tần công tử của chúng ta chỉ là một thư sinh đọc chữ bình thường nếu như vừa rồi không kịp thời có công tử của chúng ta ứng cứu bị một quyền kia đánh trúng nhất định nguy kịch đến tính mạng, ảnh hướng đến con đường học vấn mở mang tri thức cho gia tộc. Cái này chính là sỉ nhục lớn nhất đối toàn bộ gia tộc, phu nhân nếu như hôm nay không thể cho ra một câu trả lời rõ ràng vậy thì đừng trách Tần gia chúng ta không giữ quy củ. Giết trước nhận tội sau!!!
Nam tử trung niên dáng điệu hùng hổ có thừa vừa nói liền lập tức động kiếm chẳng cho ai có chút thời gian suy nghĩ nào, chỉ nghe thấy một tiếng soẹt sắt lẹm vang lên một làn hàn khí tựa như thu thủy trôi chảy lướt ra khỏi vỏ loáng lên một tia sắc quang mang lạnh lẽo trực tiếp cắm thẳng xuống nền đá phía trước mặt của cả hai người nằm chính giữa phân ra thành hai bên bờ chiến tuyến, hộ vệ của Tần gia cũng theo hiệu lệnh ấy lập tức rút đao vào thế chuẩn bị vô số tia sáng nhỏ bé từ những chiếc đèn lồng bị lưỡi đao sáng loáng phản xạ bắn đi tứ tung. Bất ngờ từ phía sau một giọng nói trầm trầm thong thả truyền tới nhưng cũng cương nghị làm người ta vừa mới gánh trên vai một mối tâm tự lo lắng bây giờ lại mang thêm một gánh nữa.
Hộ vệ đứng ở hai bên nhìn thấy người đi tới đều chậm rãi ôm quyền cung kính cúi sát đầu rồi tự động thân mình thối lui về phía sau nhường lại toàn bộ con đường cho vị trung niên đang tới kia, Tần gia chủ tự mình thân chinh mà tới chỉ cần nghĩ cũng liền biết được đại sự lần này nhất định muốn giải quyết êm đẹp cũng không có dễ dàng.
- Đại trưởng lão hãy bình tĩnh trước đã, Tần gia chúng ta cũng không phải là loại người ngang ngược phá hỏng quy củ như thế lại càng không phải loại người không biết nói lí lẽ đừng động thủ vội, dù sao người đứng ở địa bàn của ta cũng không đi đâu được.
Câu nói vừa dứt giống như có vô số những cơn gió Hồi Xuân Hàn ở trong lời nói của Tần Phong cũng trùng hợp thổi qua ngôi thành nhỏ, ở nơi này tung hoàng bá chủ nhất thời làm cho bất kì người nào đang đứng trên đường cũng cảm thấy lạnh gáy, là cảm giác lạnh lẽ từ trong xương cốt truyền ra.
Từ trong bóng tối chậm rãi có vô số những bóng hình lộ diện lấp lửng, từng chập ánh hàn quang từ vô số loại binh khí khác nhau bị ánh sáng yếu ớt của các cây đèn lồng làm lộ diện đứng khắp trên các mái nhà tạo thành một vòng tròn sớm đã vây kín hoàn toàn con đường, chính là ở nơi này đúng với câu nói của Đại Trưởng Lão Tần gia bọn ta là trời ngươi muốn đấu với tôn nghiêm của trời vậy có thể dùng mạng để trãi nghiệm thử một phen.
Không khí vốn đã cực kì ngột ngạt bây giờ lại càng đặc biệt căng thẳng thêm gấp bội ngay cả đến tiếng thở của từng người trong cuộc hay không trong cuộc cũng dần nặng nề mệt mỏi, một nhóm người lập tức vây quanh che chắn cho đôi mẹ con kia ánh mắt cực nóng tim đập mạnh ai cũng cảm nhận được c·ái c·hết có lẽ cách mình chỉ có một bước chân mà thôi.
Thiếu niên kia lại ăn trái đắng một lần lúc này phát hiện ra hình như mình lỡ chọc vào nhầm người rất không nên chọc rồi, sợ hãi đến phát loạn hết tâm trí chui rút vào trong lòng của mẹ mình đến cả việc thở cũng không được bình thường, mà phụ nhân kia lúc này càng là căng thẳng hơn rất nhiều bao nhiêu ý tứ trả thù trong đầu nhất thời đều bị nỗi sợ hãi vô cùng cuốn đi. Nhìn thấy một tràng tiếng xe ngựa từ xa ầm ầm truyền tới nỗi kh·iếp sợ khi nãy lúc này lại được nhân lên vạn phần, cũng không biết là cứu tinh đến ứng cứu hay là kẻ đến muốn tặng cho họ một đao.
Từ đằng xa trên con đường Đào Hoa vốn đã gần kín người vây quanh muốn xem kịch lớn, có tiếng hí vang đánh ngựa mà tới là từ hướng của nhóm người Tần gia lộ thân, lúc trên đường nhìn thấy Tần Phong đứng một mình dáng vẻ như người đang suy tư về điều gì, người trong xe ngựa liền ra lệnh cho dừng lại từ phía xa tự mình thân chinh đi đến nơi này quan sát mọi chuyện.
Người trên đường nhìn thấy một màn sắp tới lập tức mắt chữ a miệng chữ o không khép lại được, người đến bốn năm vị trung niên nam tử dáng cao ráo khí phách trấn áp quần hùng có người bên hông còn đeo theo bội kiếm mặc bảo giáp được trang bị sẵn sàng đều đi phía sau lưng một vị trung niên nho sinh văn nhã có bộ râu dài vô cùng đẹp mắt. Người đến mặc y phục bên ngoài đơn giản, riêng có vị đi đầu còn khoát thêm một cái áo choàng đỏ thần sắc mỗi người đều nghiêm nghị trong số đó còn có phần hơi hướng tức giận.
- Thành chủ đại nhân giá đáo.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!