TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Một Đời Thành Ma

Chương 2: Vô Tận Thống Khổ.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Bích Thủy Thành là một cái tiểu thành bên trong Đại Thiên vương triều
Hai thiếu niên nhân chừng khoảng mười lăm tuổi đi trên đường lớn, phía trước đầu là một cái nam nhân gương mặt anh tuấn, mặc một bộ áo ngoài trắng như tuyết, toát lên một cái bất phàm khí chất, đằng sau Y là một nam nhân với gương mặt phổ thông, một người đi trước một người theo sau nhìn nam nhân phổ thông tựa hồ nô tài của áo trắng nam tử.
- "Thiếu gia xin người đó đừng có đi lung tung nữa, người không mệt nhưng ta thật mệt A." Phổ thông nam nhân làm cái gương mặt đau khổ bộ dạng.
Miệng thì cầu xin nhưng chân hắn vẫn cứ lẽo đẽo theo sau, sớm chốc đã bắt kịp bước chân của áo trắng nam tử.
- " Khương Lập, nói thật với ngươi ta cũng là không cần ngươi đi theo." Vừa nói hắn vừa quay người lại đặt hai tay lên vai Khương lập.
- "Nhưng lão gia dặn dò ta phải trông coi người ông ấy nói..." Đang nói giữa chừng cái phổ thông nam nhân Khương Lập bất chợt dừng lại, tựa hồ nhớ ra mình vừa nói đến chuyện không nên nói.
Vừa nói hắn vừa nhớ lại ngày hôm đó, năm hắn mười tuổi nghe lời người, lẻn vào trộm Diệp gia, khi bị bắt thì hắn mới biết những tên đó vốn là muốn tố cáo hắn để ăn xin vài đồng bạc từ Diệp gia chủ, hắn cứ tưởng mình sẽ bị bắt lên quan nhưng không hắn một bước đi đến ngày hôm nay tuy hắn không một bước lên trời nhưng với hắn vậy là đủ, mọi người luôn coi hắn là người nhà chỉ kém chưa đổi họ hắn thành họ Diệp, vì vậy hắn lo cho Diệp Phàm là chuyện thường tình.
- "Phụ thân ta, ông ấy nói gì..." Tự hỏi nam nhân lại cười nhẹ tự trả lời cho câu nghi vấn mình vừa đề ra.

Bạn đang đọc bộ truyện Một Đời Thành Ma tại truyen35.shop

-" Ông ấy nói trông chừng ta, ta từ nhỏ đã bị người khác để mắt đến không nên đi lại lung tung" Vừa nói hắn vừa nở nụ cười như cười như không tự giễu chính mình.
Từ khi sinh ra thúc thúc của hắn đã suy diễn nói cho phụ thân hắn biết rằng hắn là đứa trẻ sinh ra dưới thập bát tinh bỉ ngạn, vận mệnh chú định phải sống cùng với máu. Đúng vậy hắn Diệp Phàm.
- "Thiếu gia người đừng giận lão gia cũng là lo lắng cho người nên mới làm như vậy." Khương lập hướng ánh mắt chân thành nhẹ giọng khuyên bảo.
- Thấy vậy hắn cũng chỉ thở dài chắp tay sau lưng: "Ta hiểu chứ, phụ thân yêu thương ta, ta biết."
* Đương nhiên là ta biết phụ thân, mẫu thân, ca ca, thúc thúc bọn hắn là cái gia đình cũng là những người quan trọng nhất đời này của ta, đời trước ta không cha không mẹ lớn lên trong cô nhi viện nên thứ ta hiểu rõ nhất chính là sự ghét bỏ của mọi người, về sau lại bị lừa gạt cướp tim, nên ta hiểu ta hiểu tất cả.*
*Ngươi vậy mà lại nghĩ ta vô tri ấu trĩ ghét phụ thân, đời trước thứ ta mong có được nhất đời này ta đã có rồi nên ta sẽ dành một đời yêu thương họ.* Diệp Phàm nghĩ thầm.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Một Đời Thành Ma, truyện Một Đời Thành Ma , đọc truyện Một Đời Thành Ma full , Một Đời Thành Ma full , Một Đời Thành Ma chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top