TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Lỡ Bước

Chương 5: 5


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Editor: Hồng Tím Than
Trần Phóng không nói gì, anh chỉ liếc nhìn bình sữa bò màu hồng đặt trên bàn, trên mặt không nhìn ra biểu cảm đáp ứng hay không đáp ứng đề nghị của Từ Ngộ. Từ Ngộ mỉm cười, lấy bình sẽ bò của mình nhẹ nhàng cụng vào bình sữa bò trước mặt anh, hai bình thủy tinh đụng vào nhau tạo ra tiếng vang thanh thúy, tiếng vang làm Trần Phóng nhíu mày.
"Không nếm thử sao?" Giọng nói Từ Ngộ trong trẻo, đôi mắt hồ ly giống như ánh sao trên trời lấp lánh phát ra ánh sáng, cô chiếu ánh mắt lấp lánh nhìn anh.
Trần Phóng mím môi, nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mặt, ánh mắt anh giật giật, có nghi hoặc, có bài xích, cũng có bị hấp dẫn. Đôi mắt phát sáng mỗi khi nhìn anh đều là giả, anh vô cùng chắc chắn điều này, chính là không có cách nào kháng cự được bị ánh mắt ấy hấp dẫn, dù cô giả tạo, kỳ lạ, nhưng cô thực sự đang tỏa sáng.
Trần Phóng rời đi, trước khi suy nghĩ của anh sắp bị luân hãm vào thứ hào quang chói sáng trước mặt, lý trí đã lôi anh quay về, đem anh rời khỏi tiệm ăn nhanh rách nát này.
Từ Ngộ nhìn bóng lưng gần như trốn tránh của anh, cầm lấy bình sữa bò vị dâu tây bị lãng quên chạy theo anh.
"Trần Phóng, Trần Phóng!"
Vẫn là con ngõ nhỏ quen thuộc, Từ Ngộ gọi hai lần, Trần Phóng mới dừng bước chân quay đầu lại nhìn cô.
Anh ẩn ẩn hơi không kiên nhẫn, nhăn mày lại tựa như muốn nói: " Cô thật phiền!"

Bạn đang đọc bộ truyện Lỡ Bước tại truyen35.shop

Dường như không giống trước kia. Lúc trước Trần Phóng sẽ mở miệng mắng cô, hiện tại Trần Phóng chỉ dùng ánh mắt biểu đạt ý tứ kháng cự. Từ Ngộ càng không sợ hãi.
Cô chẳng qua chỉ hơi hạ mắt, rụt rè nói: "Em....,em thừa nhận—". Cô làm vẻ mặt ủy khuất, còn có chút sợ hãi, " Em không chỉ muốn làm bạn của anh, còn có nguyên nhân khác, em muốn tìm một người cùng mình đi về nhà."
Từ Ngộ chỉ chỉ con hẻm nhỏ bị bóng đêm bao phủ không nhìn thấy điểm ra phía sau bọn họ, giống như trong con hẻm tối tăm ấy có một con quái vật, chỉ cần đi vào sẽ bị nó giương nanh vuốt cấu xé. " Anh cũng biết, sự việc lần trước,em không dám đi một mình trên con đường này, anh của thể giúp em không?" Cô lộ ra thần sắc cầu khẩn, " Em sẽ không quấy rầy anh đâu, chỉ đi theo đằng sau anh thôi! Đi qua đoạn đường này, là đến nhà của em rồi!"
Cô liên tục cam đoan, không để cho Trần Phóng lung lay, anh nhìn thoáng qua ngõ nhỏ đen kịt, sau đó nhìn về phía Từ Ngộ. Cô so với trước kia hình như đã gầy đi một chút, sắc mặt tái nhợt dọa người, bờ môi vốn nên đỏ tươi giờ đây lại không có chút huyết sắc. Trần Phóng không hiểu sao lại nhớ tới dáng vẻ uống sữa bò của cô, thong thả, trôi chảy, từng hình ảnh một hiện lên trong đầu anh. Anh có thể nhớ rõ ràng mỗi một chi tiết nhỏ, thậm chí anh có thể bình phán màu sắc chất lỏng trong bình sữa bò vì dâu tây còn đẹp mắt hơn nhiều so với bờ môi của cô. Anh lại nhớ tới ngày đó trong phòng thiết bị— quần lót màu trắng in hình dâu tây, chiếc quần bé nhỏ không bao bọc được hết bờ mông cong vút của cô, mượt mà trắng nõn. Phòng thiết bị đã được xây từ lâu, rất cũ kỹ, với đủ loại thiết bị chất đống lên nhau, trong phòng tràn ngập mùi hôi, mùi các loại bóng nhựa plastic,.....Nhưng chính ngày đó, căn phòng thiết bị nhỏ bé lại có một loại hương vị ngọt ngào, một loại hương vị khó cưỡng.
Có lẽ nhiệt độ tháng tám nóng bức, Trần Phóng đột nhiên trở nên bực bội, chính là khi anh nhìn vào ánh mắt Từ Ngộ, những lời chửi bới chuẩn bị tuôn ra lại bị kẹt trong cổ họng. Cặp mắt kia giảo hoạt nhưng lại sáng rực, khi thì lộ ra biểu cảm " Tình thế bắt buộc", khi thì lại là thiếu nữ rụt rè đầy tâm sự.
Thiếu nữ rụt rè? Trần Phóng cười nhạo một tiếng, chẳng qua chỉ là một đồ vật rẻ mạt
Anh quay người hướng ngõ nhỏ đi đến, Từ Ngộ nhắm mắt đi theo sau lưng anh — anh không cự tuyệt, cũng không giống lần trước cảnh cáo cô, không cho phép cô tới gần. Anh im lặng để Từ Ngộ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, mấy ngày kế tiếp cô đều đi theo Trần Phóng, đi qua hẻm nhỏ vừa dài vừa hẹp, cô biết Trần Phóng không thích học tiết tự học buổi tối, nhưng anh sẽ ở lại trường học tập bóng, thẳng đến khi buổi tự học kết thúc trường học đóng cửa anh mới rời khỏi, sau đó tại tiệm cơm ăn một bữa cơm tối.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lỡ Bước, truyện Lỡ Bước , đọc truyện Lỡ Bước full , Lỡ Bước full , Lỡ Bước chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top