Hai tuần sau đó, Hoàng Phong chỉ ở nhà tiếp nhận Hệ Thống quán thâu ký
ức, dung hợp và hiểu thấu những ký ức này, tiếp sau liền dựa vào Hệ
Thống phụ trợ mà luyện tập những Thuật, Pháp cơ bản.
Võ kỹ hắn có thể tự luyện chứ Thuật và Pháp nếu không có Hệ Thống phụ trợ thì mất vài
tuần hoặc vài tháng để học tập và sử dụng thành thạo là chuyện bình
thường.
Hoàng Phong không thích chiến đấu, vậy nên phương hướng chiến đấu của hắn là lấy thuật pháp làm chủ, võ kỹ phụ trợ chứ không cận thân bác kích. Hắn nghĩ mình thích hợp làm pháo đài nhiều hơn là làm chiến
sĩ xung phong tuyến đầu.
Gần một tháng sau, dưới sự phụ trợ của Hệ Thống, Hoàng Phong cuối cùng cũng học xong những Thuật và Pháp cơ bản nhất cần thiết.
Ngay khi hắn vừa cho phép Hệ Thống thăng cấp là nó liền lập tức biến mất không hề có một câu chào hỏi.
Hoàng Phong cũng chả thèm để ý nó mà bắt đầu dọn dẹp, thủ tiêu mọi thứ khả nghi có thể bại lộ thân phận của hắn.
Làm xong hắn mới thong thả xuống dưới chung cư đi đến võ quán.
Hoàng Phong mấy hôm trước cũng từng liên hệ với anh Bảo thế nhưng không liên
lạc được. Chắc anh lại có công chuyện, dù sao người ta cũng ở trong quân bộ đặc công, đâu thể suốt ngày trông giữ hắn.
Mấy ngày tiếp theo, Hoàng Phong lại bắt đầu chuỗi ngày gian khổ luyện tập võ kỹ.
Cuộc sống của hắn lại tiếp diễn trên một đường thẳng, ở nhà, võ quán, công viên, và về nhà.
Ngày hôm nay cũng như bao ngày khác, nhưng khi Hoàng Phong tới công viên hắn lại gặp được cô bé hôm nọ ở nơi đó luyện tập quyền pháp.
Bài quyền mà cô bé luyện giờ đây đã qua giai đoạn nhập môn, bắt đầu thành thạo.
Hoàng Phong chỉ ngồi nhìn một chút, sau khi cô bé đánh xong trọn vẹn bài quyền liền ngừng tập và đi về phía hắn.
Trên tóc mai lấm tấm chút mồ hôi, khuôn mặt hồng hào hơi ửng đỏ sau luyện
tập khiến tâm hồn của một người từng trải hai đời như hắn suýt chút nữa
lạc lối.
(Nếu có Hệ Thống ở đây nó chắc sẽ hét vô mặt Hoàng Phong
rằng ngươi từng sống hai đời nhưng chưa hề nắm tay ai bao giờ, đừng nói
từng trải.)
Lúc hắn lấy lại tinh thần thì cô bé đã đến trước người.
-Thấy tôi đánh thế nào?
Giọng nói như tiếng chim sơn ca mang theo chút đắc ý khoe khoang.
-Tạm được.
-Cái gì? Tạm được.
Lần này là xen chút tức giận, bất ngờ.
-Luyện gần một tháng mới được như vậy, chỉ có thể nói là tạm được.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!