Tắt đi kênh chat, hai tay xoa xoa huyệt thái dương, mặc dù là Trúc cơ tu sĩ thì đối phó mấy vị Đại lão này chả dễ tẹo nào.
Không nói thì người ta nghi ngờ, chẳng thèm tin, nói ra thì lại dễ gây thành tai họa.
Lòng tham con người là vô hạn, Hoàng Phong cũng chẳng dám đi phỏng đoán hay thử nghiệm.
Tốt nhất là cứ nói thẳng ra, không cần úp úp mở mở tránh gợi ra lòng hiếu
kỳ của mấy vị Đại lão này. Trong tay họ đều có quyền lực, có tài nguyên, có vô số người ủng hộ, một khi ai đó đi nhầm đường Hoàng Phong cũng chả tưởng tượng được hậu quả nó thành ra thế nào nữa.
Hoàng Phong cũng chẳng thèm tắm rửa mà chỉ dùng chân nguyên thanh tẩy bụi bẩn rồi quăng người lên giường, chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, tiếng chim hót ríu rít đánh thức Hoàng Phong từ giấc mộng.
Phòng bên, hai chú chim đang tranh nhau mổ bã chè mà tối qua hắn pha
xong để lại.
Trà Hoàng Phong vẫn uống không phải là loại bình
thường mà là linh trà đổi từ Hệ Thống, thường xuyên uống sẽ nâng cao từ
từ tinh thần lực của bản thân.
Có lẽ hôm qua mải live stream và
đối phó mấy vị Đại lão Hoàng Phong đã quên mất việc thu dọn trước khi đi ngủ, khiến cho sáng nay hai chú chim tìm đến nơi đây.
Nghiêng
người, cứ thế nằm trên giường ngắm hai chú chim tranh nhau chút lá chè
nơi ban công, tâm tình Hoàng Phong đột nhiên trở lên không linh, mọi
phiền não từ hôm qua đều biến mất.
Yên tĩnh tâm cảnh mà Hoàng Phong tìm kiếm bao lần đột nhiên đến với hắn mà chẳng hề báo trước.
Tuy nhiên lúc này Hoàng Phong lại chẳng cảm thấy vui vẻ hay phấn khởi, hắn vẫn cứ bình thản quan sát nơi ban công.
Trên người hắn Thần hải đang từ từ mở rộng, vững chắc. Các Thần khiếu cũng
đang liên tục phát triển, có mấy nơi Thần khiếu còn đang dần dần thành
hình.
Chân nguyên tự động trải rộng khắp toàn thân, cả người hắn
như dung nhập vào hoàn cảnh. Hai chân nhẹ nhàng bước xuống giường, đi ra ban công, ngồi xuống cạnh hai chú chim sau đó lấy gói bã chè từ trong
thùng rác, xé hẳn đi lớp vỏ giấy bên ngoài sau đó đổ xuống nền nhà.
Hai chú chim như không hề sợ hãi Hoàng Phong, chúng vẫn bay nhảy xung
quanh, thậm chí có một con còn nhảy cả lên tay hắn nhưng không hề quan
tâm, cứ như Hoàng Phong hiện tại là một gốc cây, cảnh vật nơi đây vậy.
Đến khi Hoàng Phong đổ chút bã xuống đất chúng lại nhào lên tranh nhau mổ
mà tiếp tục bỏ qua hắn, mặc kệ Hoàng Phong ngồi cạnh như không hề có ai.
Đến khi hai chú chim ăn hết chút bã chè rồi mang chút lưu luyến bay đi Hoàng Phong mới tỉnh lại.
Chỉ trong mấy phút vừa rồi Tinh thần hắn có biến hóa cực lớn. Thần hải được mở rộng gần gấp rưỡi, các Thần khiếu được rèn luyện như đã trải qua mấy tháng trời, lại có thêm bốn Thần khiếu được mở ra.
Mặc dù có chút không theo kế hoạch nhưng đốn ngộ trạng thái này là thứ hắn tìm kiếm rất lâu rồi.
Không như người khác, đốn ngộ với họ có thể là trăm năm khó gặp, thì Hoàng
Phong lại biết rõ phương pháp gia tăng tỷ lệ tiến vào trạng thái đốn
ngộ.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!