Nếu không phải nàng ta trang điểm đậm như vậy, nàng thật nghĩ đến nàng ta là nam nhân.
Nàng coi như làm cây cột sơn màu một lần đi...
Hắc hắc, hiện tại nhịn một chút, sau đó nàng có thể thuận lợi trốn ra cung a!
Mọi người đã muốn lên sân khấu, vài vị cô nương bị đau bụng cũng đã ổn, định ra cung tìm đại phu xem bệnh.
Trong cung mặc dù có ngự y, nhưng cũng không thể tùy tiện xem bệnh cho các nàng.
"Mỹ nữ, mỹ nữ, các ngươi muốn xuất cung?"
Ánh mắt Quý Ngữ Hàm lập tức sáng lên đi tới tiếp cận, "Có thể giúp ta một việc không?"
"Giúp ta mang cái này đi ra ngoài, tùy tiện tìm khách điếm náo nhiệt gì đó bỏ lại là được."
Đều vội vã ra cung, vài vị ca vũ cũng không hỏi nhiều, tiếp nhận bao vải nhỏ, ôm bụng bỏ chạy ra cửa.
Hắc hắc hắc... Đoan Mộc Ly, ngày mai ngươi liền thảm !
Nghĩ như vậy, tâm tình của Quý Ngữ Hàm vô cùng khoái trá tiếp nhận bộ y phục vải mỏng của người múa, trốn sau bình phong thay quần áo.
Sửa sang lại cổ áo, nàng mới nhớ tới màu vàng ấn ký bên gáy.
Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa đem cái này quên, nếu như bị phát hiện, thì ai cũng đều biết nàng là vật sở hữu của Đoan Mộc Ly, muốn chạy cũng đừng hòng chạy.
Lấy bút kẻ lông mày của nhóm diễn viên múa mà vẽ lên tay, biến thành tay đen kịn, sau đó lau ở trên cổ, Quý Ngữ Hàm mới yên tâm.
Phi Phi vừa nhìn thấy nàng, không chậm, "Sao nhìn ngươi giống như cục than nhỏ vậy!"
"..." Rơi lệ.
"Trắng" như ngươi, mới thật sự không thể nhìn.
Quý Ngữ Hàm cười gượng hai tiếng, "Dù sao cũng làm cây cột, đen thì đen đi."
Như vậy mới không dễ dàng bị nhận ra, hu hu.
Vũ đạo kỳ thật rất phức tạp, hiện tại mới học là không kịp rồi, cho nên đôi mắt Phi Phi như hai động tối phát ra một tia sáng, đưa ra biện pháp hữu hiệu nhất——
"Các nàng làm như thế nào ngươi liền học theo như vậy, nếu múa sai thì đêm nay ngươi liền theo ta ngủ!"
"..." Quý Ngữ Hàm run lên, đây là ý gì?
Miệng toe tóe, Phi Phi chế nhạo nói, "Buổi tối ta không xóa lớp hóa trang."
"..."
Hu hu, thì ra ngươi cũng biết ngươi có khuôn mặt thực dọa người!
Đã muốn lên thuyền giặc, hiện tại muốn chạy cũng không còn kịp, hơn nữa còn phải trông cậy vào các nàng ấy đem nàng mang ra cung.
Quý Ngữ Hàm đành phải cắn răng thử một lần.
Nàng lúc tiểu học có học qua vũ đạo, tuy rằng n năm không nhảy, nhưng mà vẫn là có thể đủ tư cách nhảy bừa chứ?
Nhưng chờ nàng đứng ở trên đài biểu diễn, Quý Ngữ Hàm đã không còn nghĩ như vậy.
Đây là một tòa tiểu lâu hình cung, nhóm chủ nhân ngồi ở lầu hai vui chơi giải trí, nhìn các nàng dưới lầu biểu diễn.
Chuyện hủ bại hưởng lạc như vậy, Đoan Mộc Ly tự nhiên cũng ở trong đó, bên cạnh còn có bạn khối băng ngồi tỏa ra hàn khí.
Kỳ thật khoảng cách rất xa, nhưng sao nàng lại cảm thấy...
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!