Tuy rằng trong lòng cảm thấy bi phẫn, nhưng ở trong lòng Đoan Mộc Ly đêm nay, Quý Ngữ Hàm thật ra ngủ say vô cùng.
Ngày hôm sau, buổi sáng khi tỉnh lại, sinh hoạt cũng giống như bình thường, Đoan Mộc Ly đã phải rời đi để vào triều.
Hắc hắc hắc...
Đây chính là ngày mà nàng chờ đợi đã lâu!
Từ trên giường đứng lên, lại dùng tốc độ nhanh nhất rửa mặt chải đầu, ăn cơm, Quý Ngữ Hàm bắt đầu làm việc.
Đầu tiên là đem bức họa bản đồ trong cung nghe được từ chỗ Tiểu Dật lấy ra, sau đó...
Chính là chuẩn bị chuyện trả thù Đoan Mộc Ly.
Làm xong, Quý Ngữ Hàm bắt đầu đánh giá gian phòng này.
Bên trong tẩm cung, đồ đáng giá gì đó rất nhiều, nhưng mà không có ngân phiếu để mang theo.
Trừ bỏ không biết niên đại lạc hậu này là gì, nhưng nàng nhìn ra, đáng giá nhất hẳn là viên dạ minh châu có nhiệm vụ làm đèn đầu giường kia.
Nếu lấy xuống rồi mang đi, giống như mục tiêu quá lớn, dễ dàng bị bắt a...
Nghĩ nghĩ, Quý Ngữ Hàm buông tha cho dạ minh châu, vẫn là trực tiếp đến hộp trang sức.
Chọn mấy thứ giống như thực đáng giá, nhưng mà lại không khoa trương, cảm giác phú hộ bình thường cũng có thể mua được đem bọc lại, coi như lộ phí trên đường
Ha ha ha... Cuộc sống tốt đẹp, nàng đến đây!
Ban ngày, Đoan Mộc Ly hơn phân nửa làm việc chính sự, rất ít khi trở về, đồ ăn cũng đều là tứ đại thị vệ thay phiên đưa tới.
Rốt cục chịu đựng được đến thời khắc trời hơi tối, Quý Ngữ Hàm trên đầu một cái bao vải nhỏ, tinh thần phá lệ phấn chấn mà đi ra ngoài tẩm cung.
Nhưng đợi cho nàng đã muốn lên bờ bốn năm phút, nàng cười không nổi.
Ly Tú cung... Cung này, không phải nên ở phía nam sao?
Nhưng rõ ràng đây là hướng Bắc mà!
Liên tục gặp mấy tòa cung điện, Quý Ngữ Hàm rốt cục bi phẫn nhận rõ sự thật —— Nàng bị Tiểu Dật lừa!
Đường đi đều là sai, chẳng lẽ hiện tại lại phải đi về tẩm cung?
Không được, đã ra đi, nói cái gì cũng đều phải thử một lần!
Hơn nữa hoàng cung lớn như vậy, tránh được người nào cũng có thể tránh trước, chung quy so với trở về, bị đại sắc lang sỗ sàng thì tốt hơn.
Nghĩ như vậy, Quý Ngữ Hàm lại khôi phục tin tưởng, thật cẩn thận dán sát tường mà đi.
Lần này bản thân nghĩ thông suốt, trước tiên phải trộm một bộ quần áo cung nữ mới được a...
——————
Tên các cung đều nghe nói qua, nhưng Tiểu Dật có thể nói cho nàng sai phương hướng, lúc trước nói tác dụng của các cung điện cũng nhất định là giả.
Hu hu... Tiểu Dật cái bụng ngươi thật đen!
Hiện tại chỉ có thể đi loạn...
Nhìn nhìn chung quanh, Quý Ngữ Hàm như mèo hạ thắt lưng, tránh thoát một đội thị vệ tuần tra, hướng một tòa cung điện thoạt nhìn thực hẻo lánh hoang vắng chạy tới.
Tòa cung điện này rất lớn, trước kia nhất định có chủ nhân lợi hại, hiện tại cho dù không có người ở, nhưng mà cũng có thể tìm được bộ quần áo?
Nhưng ngay sau đó nàng liền phát hiện là bên trong ánh sáng quá mờ, nàng nhìn lầm.
Cách cửa đại khái hơn hai mươi bước, người ngồi ở trên ghế kỳ thật cùng Đoan Mộc Ly một chút cũng không có điểm nào giống nhau, nhưng không biết tại sao, nếu chỉ nhìn thoáng qua, hai người laij rất giống nhau.
Ách... Thật không nghĩ tới bên trong cung điện bỏ hoang cũng sẽ có người.
Quý Ngữ Hàm có chút ngốc nghếch nhìn người trước mặt.
Nàng thật sự đau lòng vì... Bản thân có tính cách không tương xứng với khuôn mặt yêu diễm.
Nhưng so với người trước mắt thì ——
Ai, đẹp dễ thương cùng kiều diễm cũng không giống nhau a...
Nàng nhiều nhất chỉ có thể nói là tiểu bạch thỏ thành tinh, người trước mắt thì lại có thể nói là hồ ly thành tinh.
Có kinh nghiệm lúc trước vừa gặp liền nhìn nhầm Đoan Mộc Ly, lần này Quý Ngữ Hàm không dám tùy tiện cho rằng người trước mắt là nữ nhân.
Nhưng mà...
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!