TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh.

Chương 4: Oan Gia Ngõ Hẹp.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tổ trưởng Đạt và ông Trần Minh Đức đang ngồi trong phòng. Ngạc nhiên hơn bên cạnh ông ta là một gương mặt quen thuộc mà tôi không thể nào quên, không ai khác chính là tên luật sư dở hơi tôi từng ở quán cafe lần trước. Tôi không nghĩ hắn lại ở đây. Anh ta đang xem gì đó nên không để ý tới sự hiện diện của tôi.

- Chào buổi sáng tổ trưởng Đạt.

Tổ trưởng Đạt vui vẻ tiếp đón niềm nở, đầy nhiệt tình, tỏ ra mến khách chào hỏi lại:

- Chào buổi sáng luật sư Tống.

Anh nhìn qua Trần Minh Đức nói:

- Để tôi giới thiệu! Đây là ông Trần Minh Đức chồng của nạn nhân Mai.

Tổ trưởng Đạt hướng sang nhìn Trần Bách Quang đang xem giấy tờ.

- Còn đây là đại luật sư Trần, là luật sư biện hộ cho ông Minh Đức.

Tôi đưa tay ra nhìn anh, lúc này anh ngước mặt lên nhìn tôi gương mặt anh có chút bất ngờ khi thấy tôi. Tôi nhìn anh với ánh mắt ghét bỏ và giọng nói hằng học, tôi sẽ không dễ dàng tha thứ cho kẻ đã làm nhục mặt tôi ở quán cafe lần trước.

- Xin chào, tôi là Tống Nghi Lam người phụ trách thẩm vấn ông Trần Minh Đức.

Trái ngược với tôi, tâm trạng anh ta khá vui vẻ. Anh ta đưa tay ra đứng lên bắt tay với tôi.

- Chào cô, tôi là Trần Bách Quang, hân hạnh.

Tổ trưởng Đạt lên tiếng kết thúc màn chào hỏi:

- Được rồi chúng ta có thể bắt đầu!

Tổ trưởng Đạt bước ra ngoài, tôi ngồi xuống đối mặt với Trần Minh Đức. Bỏ qua màn chào nhau đầy khách khi đó, tôi bắt đầu công việc của mình, nhưng không hiểu sao anh ta vẫn cứ dán mắt vào người tôi. Chắc lại muốn kiếm chuyện nữa đây. Anh ta lên tiếng trước:

- Cô còn đợi gì nữa, bắt đầu đi! Thân chủ tôi không có nhiều thời gian.

Tôi ngước đầu nhìn anh ta.

- Anh...

Tôi giận đến nỗi không nói nên lời. Cái gì mà không có nhiều thời gian, chắc tôi có nhiều thời gian cho anh ta lắm vậy. Tôi cố gắng hít thở đều đều, rồi tự trấn an bản thân: Công tư phân minh, mình không nên lấy chuyện công trả thù riêng.

Tôi ngồi xuống ghế hai tay đặt lên mặt bàn, đan vào nhau nhìn thẳng vào mặt anh ta. Trần Bách Quang, tôi nhớ tên anh rồi đó cẩn thận tôi.

Sau khi mắng chửi thầm đủ rồi tôi tiếp tục với công việc của mình, quay sang nhìn Trần Minh Đức.

- Ông Trần Minh Đức, tôi muốn biết lúc xảy ra vụ án ông đang ở đâu!

Ông ta nhìn thẳng vào mắt tôi, nói một cách nhanh chóng như không cần thời gian để suy nghĩ:

- Lúc đó tôi đang đi Hà Nội công tác.

Tôi hơi nghiêng đầu, nhìn vào khuôn mặt ông ta khoảng ba phần tư.

Bạn đang đọc bộ truyện Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh. tại truyen35.shop

- Ông chắc chứ, nhưng theo những điều tra của tôi thì khác. Trợ lý của ông nói trước 28/10 quả thật ông có mua vé máy bay sang Hà Nội, nhưng ông không có lên chuyến bay đó.

Tôi cầm tờ giấy tổ trưởng Đạt đặt sẳn trên bàn.

- Mà đặt khách sạn riêng ở đó suốt hai ngày cho đến tối ngày 28, có người nhìn thấy ông đã quay về nhà, ông có thể nói cho tôi biết tại sao ông làm như vậy?

Ông ta có chút chột dạ, không dám nhìn thẳng mặt tôi mà hơi cúi đầu xuống một chút, đưa tay lên vuốt nhẹ mũi mình, lời nói có chút lắp bắp:

- Tôi...

Trần Bách Quang thấy ông ta đang ấp úng liền chen lời:

- Lúc đó công ty ông Minh Đức xảy ra một chút vấn đề, nên ông ấy phải quay về giải quyết.

Minh Đức như nhận được sự cứu trợ kịp thời ông ta gật đầu liên tục.

- Đúng vậy đúng vậy, hôm đó công ty tôi đột nhiên xảy ra chuyện. Nên phải hủy chuyến công tác đó.

Tôi khó chịu nhìn Trần Bách Quang, anh ta đang cản trở việc hỏi cung của tôi đây.

- Tôi đang hỏi Trần Minh Đức anh là Trần Minh Đức à?

Anh ta ngã lưng ra sau ghế tựa, khoanh tay lại nhìn tôi nhàn nhã trả lời:

- Cô đang ép buộc thân chủ tôi nói theo những lời của cô.

Không thèm nói chuyện với anh ta nữa, tôi hướng mắt nhìn Trần Minh Đức.

- Được, vậy tôi hỏi ông nếu quả thực công ty ông xảy ra việc thì tại sao ông không trực tiếp về công ty giải quyết, mà phải đặt phòng ở khách sạn?

Tôi nhìn vừa vào tời giấy vừa hỏi:

- Tại sao không về nhà? Và hai ngày đó ông không hề rời khỏi khách sạn, có phải ông muốn cho mọi người hiểu nhầm là ông đã đi công tác ở Hà Nội rồi không?

Ông ta một mực phủ nhận:

- Không phải, tôi có lí do riêng mới phải làm vậy.

Tôi ngước đầu lên nhìn, tay lật ra trang sau tờ giấy.

- Lý do riêng, lý do gì?

- Tôi...

Tôi đặt tờ giấy xuống bàn nói:

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh., truyện Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh. , đọc truyện Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh. full , Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh. full , Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh. chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top