Ở bên ngoài tổ trưởng Đạt đang nheo mắt quan sát bên trong, Minh Mẫn nghiêng đầu qua phía tổ trưởng Đạt nói chuyện.:
- Trần Minh Hùng rất bình thản, trong lời nói của anh ta vô cùng tự nhiên, không có dấu hiệu nào cho thấy rằng anh ta đang nói dối.
Tổ trưởng Đạt thì không tin vào những gì mắt mình nhìn thấy.
- Chưa tới phút cuối chưa biết đâu là thật đâu là giả, đừng vội phán xét!
Sau một hồi thẩm vấn các nghi phạm liên quan đến vụ án, tôi và tổ trưởng Đạt cùng Minh Mẫn quyết định cùng nhau thảo luận lại những manh mối có được từ các nghi phạm. Và sâu chuỗi lại những lời khai đó của họ.
Tôi nhìn tổ trưởng Đạt nói:
- Trần Minh Hùng có đầy đủ bằng chứng ngoại phạm, và điều quan trọng nhất chính là Trần Thuỵ Vy đã nhận tối hôm đó cô ta ở nhà.
Tổ trưởng Đạt nhìn tôi nói:
- Vào lúc đó cô ta đang ngủ nghe thấy tiếng cãi nhau trong phòng bà Thúy Mai, nên mới quyết định rời khỏi phòng qua đó xem xem thử.
Anh ấy chuyển hướng nhìn sang Minh Mẫn:
- Khi bước đến phòng thì nghe thấy tiếng hét của bà Mai, Thuỵ Vy mới chạy vào, khi vào đến phòng đã thấy chồng nạn nhân đang cầm trên tay ống sắt dính đầy máu.
Anh ấy bắt đầu sử dụng động tác tay.
- Dưới nền nạn nhân đang nằm bất tỉnh, sau khi chứng kiến vụ án Thuỵ Vy vô cùng hoãng sợ, cô ta muốn báo công an nhưng bị Trần Minh Đức hâm dọa: "Nếu nói chuyện này ra ngoài sẽ giết cô ấy".
Khi tổ trưởng Đạt đang say mê với những gì đang nói, động tác tay chuyển động sinh động hơn, chuyển động linh hoạt nhằm nhấn mạnh những điểm mấu chốt của vụ án.
- Vì vậy mới dẫn đến nhiều lần cô ta nói dối cho lời khai giả, nhầm bao biện cho hành vi sai trái của cha mình.
Minh Mẫn trầm trồ:
- Ồ, ra là nguyên nhân này cô ta mới nhất quyết không chịu thừa nhận, đêm hôm đó mình có mặt ở nhà.
Anh ta đưa mắt nhìn tôi rồi lắc đầu nói:
- Thật đáng thương cho cô ta, tận mắt chứng kiến cha mình sát hại mẹ ruột của mình, nhưng không thể làm gì ngoài việc trơ mắt đứng nhìn. đúng vào bi kịch gia đình mà.
Tổ trưởng Đạt vẫn còn hoang mang nên hỏi lại lần nữa:
- Vậy hung thủ chính là Trần Minh Đức?
Minh Mẫn xác nhận:
- Trùng hợp đến đáng ngờ, chúng ta không nên bỏ sót manh mối nào!
Tôi nhìn Minh Mẫn nói:
- Tôi tin Trần Minh Hùng không liên quan, trong lúc trả lời câu hỏi cậu ta không ấp úng chỉ dựa theo câu hỏi của tôi mà trả lời.
Tôi nhìn sang tổ trưởng Đạt nói tiếp:
- Những người đang cố ý nói dối ánh mắt họ sẽ đảo liên tiếp, người thì toát mồ hôi tay không được tự nhiên vì não lúc nào cũng phải suy nghĩ, mình nên nói gì và phải nhớ những gì mình đã nói. Nên không tránh khỏi tình trạng lấp bắp. Đằng này cậu ta rất bình tĩnh cũng không tránh khỏi những lúc suy nghĩ.
Minh Mẫn đưa tay lên vuốt cằm, tay kia đặt dưới khuỷ tay.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!