Tiêu Trần cũng không phải là rảnh rỗi không có việc gì làm mà đi loăng quăng, hôm qua Tiêu Trần đã nghĩ kỹ rồi, hôm nay phải đến bệnh viện thu thập tử khí. Tử khí không giống với mấy thứ âm khí, tà khí này, tử khí là hơi thở cuối cùng của con người hoặc của vật có sinh mệnh thở ra trước lúc chết. Tất cả mọi thứ có sinh mệnh, chính là bất luận là động vật hay thực vật cũng đều có thể thu thập được tử khí. Nhưng mà chút tử khí nhỏ của thực vật có thể bỏ qua không tính, trừ phi sử dụng “Tụ linh” quy mô lớn, nếu không lấy tử khí từ trên thực vật chính là nhàn rỗi không có việc gì làm tự đi chịu tội. Bây giờ ở niên đại này, không có chiến tranh, không có bệnh dịch bùng nổ với quy mô lớn, cho nên thu thập tử khí trở thành một vấn đề lớn đối với Tiêu Trần. Nghĩ đi nghĩ lại, Tiêu Trần cũng chỉ đành đi đến nơi như bệnh viện mà thôi. Bệnh viện Hoài Nghĩa. Tiêu Trần nhẹ nhàng búng tay một cái, từ trên người liền rơi xuống mấy chục con Minh trùng.
Minh Trùng vây quanh Tiêu Trần nhao nhao kêu xèo xèo, Tiêu Trần một cước liền đá bay con Minh Trùng kêu hăng nhất. “Con bà mày, đức hạnh thật kém, kêu gọi bạn tình à?” Minh trùng vô thanh vô thức xâm nhập vào bệnh viện, Tiêu Trần nhàn rỗi không có việc gì làm bèn ngồi trước cổng bệnh viện, nhìn ngắm những mỹ nữ ăn mặc mát mẻ đi qua đi lại. Qua mấy phút sau, Tiêu Trần nhận được phản hồi của Minh trùng, có chút ngoài ý muốn nhìn bệnh viện. “Ài, có chút thú vị rồi.” Tiêu Trần lắc lư đi vào bệnh viện. Văn phòng viện trưởng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!