Nghĩ tới truyền thuyết này, dù Tiêu Trần thân là đại đế nhưng trong lòng cũng có chút sợ hãi. Tu La Đại Thế Giới là đầu sỏ một phương nổi danh cùng với Hạo Nhiên Đại Thế Giới, Minh Bộ Đại Thế Giới, nếu như thực sự triệu hồi ra, vậy thì có thể cả một thiên hà sẽ bị hủy diệt. Nhưng phàm là dị đồng thì đều có năng lực nhìn xuyên thấu được, Tiêu Trần biết Lạc Huyền Tư có thể đã thấy được chân thân của Mình nên mới bị dọa thành bộ dáng như vậy. Tiêu Trần phất phất tay, một đạo hắc khí không dễ phát hiện ra được tiến vào mắt Lạc Huyền Tư. Cách giải quyết Mắt Tu La tốt nhất chính là nhân lúc kí chủ của nó còn chưa trưởng thành thì trực tiếp bóp chết, nhưng nhìn Lạc Huyền Tư khóc đến chảy cả nước miếng ra, Tiêu Trần vẫn không nỡ ra tay. Mắt Tu La chỉ cần được thức tỉnh thì sẽ không có cách nào phong ấn lại được, miễn cưỡng phong ấn có thể sẽ tạo thành tổn thương không thể chữa lành cho kí chủ. Chẳng còn cách nào khác, hiện tại Tiêu Trần chỉ có thể dùng tử khí che đi một chút, tốt xấu gì cũng không thể để bộ xương của mình dọa cho cô gái nhỏ sợ hãi. Về phần Mắt Tu La sau này sẽ như thế nào, trong đầu Tiêu Trần chỉ có bốn chữ.
“Liên quan gì ta.” Là chiến lực cao nhất của Hạo Nhiên Đại Thế Giới, Tiêu Trần đúng thật là cũng chẳng sợ cái gì Mắt Tu La, mấy cái thứ Tu La võ thần vớ va vớ vẩn đó. “Oa.” Lạc Huyền Tư càng khóc càng thương tâm, bởi vì cô nhìn thấy bộ xương trước mặt lại đột nhiên nhếch miệng, hai hàm răng to đang nở nụ cười với mình. Đầu lưỡi nhỏ của Lạc Huyền Tư rụt lại xém chút thì để rơi ra cả viên kẹo trong iệng, hung hăng bụm miệng lại, lại bắt đầu muốn òa khóc. “Đừng khóc nữa.” Tiêu Trần nhìn Lạc Huyền Tư như một con mèo nhỏ nhịn không được mà bật cười.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!