TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Phó Dục ngủ lại một đêm thật sự rất có hiệu quả.
Hôm qua lúc Du Đồng đang sắp xếp đồ đạc, tiểu nha hoàn cùng nô tì trong đây rất nhác việc lười biếng, chắc là nghe tin đồn ở Kinh thành, còn thấy Phó Dục vốn không để Thiếu phu nhân mới đến vào mắt nên cũng theo đó mà khinh thường nàng.
Sau cái đêm mà Phó Dục ngủ lại kia, thái độ của họ bỗng hơi thay đổi, nghe thấy Du Đồng muốn làm mấy món ăn thức uống, bọn họ rất biết điều đến phòng bếp để tìm nguyên liệu cho.
Chu cô cô rất biết cách đối nhân xử thế, sau khi làm xong xuôi mấy việc trong đêm tân hôn đó, những ngày sau thái độ của bà ấy vẫn như cũ.
Bởi vì Nam Lâu có một phòng bếp đã bị bỏ trống rất lâu rồi nên chén bát muôi gáo đều không đủ.
Du Đồng mới đến không muốn gây phiền hạ, Chu cô cô thì không thể đến chỗ khác xin được nên bèn dặn dò bảo người bên ngoài chọn mua một chút rồi mang lên, xem như giúp Du Đồng giải quyết việc nhức đầu này.
Bình thường lúc nói chuyện phiếm trong phòng, nếu không hỏi về những chuyện quan trọng thì bà ấy cũng chịu tiết lộ một chút.
Du Đồng hỏi rất nhiều mới biết được cái người Phó Dục này còn lợi hại hơn nàng nghĩ nhiều...
Lúc vừa biết đi hắn đã được giao cho sư phụ dạy võ công trong phủ, học chạy nhảy nhanh hơn người khác nhiều, rất chịu khó luyện võ đọc sách.
Mười tuổi hắn vào quân doanh, mười hai tuổi lên sa trường, nhờ vào sự nhạy bén linh hoạt của thiếu niên, hắn gầy dựng được không ít công lao.
Sau này hắn đi theo các bậc trưởng bối dẫn binh tuần tra, từ việc cung cấp lương thảo, địa thế sông núi đến bày binh bố trận, trinh sát điều tra, phàm là việc có liên quan đến hành quân đánh trận, bất kể lớn nhỏ gì hắn cũng đều không từ chối việc chịu khổ, muốn tự mình học hỏi.
Cứ vậy mãi đến lúc năm mười lăm tuổi, hắn đã có thể tự mình gánh vác một phương.
Bây giờ mới đến tuổi làm quan nhưng hắn đã văn võ song toàn, tài năng xuất chúng.
Mười năm khổ luyện đã mài dũa hắn trở nên kiên cường lạnh lùng, sát phạt quyết đoán, trong tay nắm giữ kỵ binh tinh nhuệ trấn giữ nơi biên cương.
Mười mấy vạn binh mã dưới trướng Vĩnh Ninh, cả trăm hãn tướng đều sẵn lòng phục tùng hắn, uy tín trong quân doanh của hắn cũng gần bằng Phó Đức Thanh.
Nhìn rộng ra cả thiên hạ, tính cả long phượng hoàng thất là Hứa Triều Tông kia, cùng con cháu của các gia tướng Tiết Độ Sứ, bàn về anh dũng mưu lược, bản lĩnh tài năng, chỉ e là không có mấy người có thể đấu với hắn được.
Những ngày bình thường còn lại, nam nhân này cũng cực kỳ biết khắc chế.
Tuy mỹ nhân ở Tề Châu nhiều như mây, có vô số người ái mộ hắn nhưng hắn lại chưa bao giờ lại gần nữ sắc.
Kiểu người này, hoặc là trong đầu chỉ toàn là khát vọng gầy dựng sự nghiệp không rảnh quan tâm chuyện khác, hoặc là cực kỳ bắt bẻ soi mói, không ai lọt vào mắt hắn được.
Chẳng trách lúc mới gặp Du Đồng, hắn lại thể hiện thái độ khinh thường nàng như vậy...!Loại người này, dù có là thần tiên trên trời văn võ song toàn cũng chưa chắc lọt vào mắt hắn được, chứ nói gì đến nàng cái người mang tiếng xấu "Kiêu căng ngu ngốc" trong mắt người khác.
Nếu không phải có liên quan đến mối hôn sự này thì e là Phó Dục cũng lười nhìn đến nàng.
Tâm cao khí ngạo như vậy, một người biết tự giữ mình đến hà khắc, tất nhiên khó mà sống chung được.
Chứ đừng nói gì đến việc hắn còn đối xử lạnh nhạt với mọi người, khó dò đoán tâm tính.
Du Đồng không có ý định tự ngược chuốc khổ cho mình, nàng nghĩ vẫn nên tránh né thì tốt hơn.
Vậy nên ở mảnh đất Nam Lâu nhỏ rộng ba mẫu này, ngày nào nàng cũng đến Thọ An Đường theo quy củ, lộ mặt ở bên đó.
Sau khi trở về nàng rất ít khi đi ra ngoài, lúc nào cũng dọn dẹp căn bếp nhỏ của mình.
Thời gian lâu sau, mấy vị trưởng bối cùng mấy tỷ đệ họ cũng mò đến vài lần.
Nói chung lão phu nhân cùng bá mẫu Thẩm thị biết cưới nàng về chỉ sắp xếp để đó thôi, mười mấy ngày liên tiếp họ chỉ xã giao sơ sơ, không hỏi han quan tâm kỹ gì, cũng không trách cứ quá nghiêm khắc, đương nhiên mấy tỷ muội đó cũng chỉ thể hiện sự khách khí mà thôi.
Nhưng mà tiểu cô Phó Lan Âm lại có chút ý đồ...
Thiếu nữ mười ba tuổi trưởng thành hơn tuổi của mình, nàng là kim tôn ngọc quý được Phó gia nuông chiều, lúc nào cũng được ăn những món hiếm lạ của ngon, đồ ăn phong phú song lại chưa quản được miệng ăn nên dáng dấp hơi mũm mĩm một chút nhưng vẫn cực kỳ có phong thái.
Trong Thọ An Đường thường hay chuẩn bị sẵn chút bánh ngọt và mứt để người ta ăn vui, Du Đồng thi thoảng lại ăn vài miếng, người khác thì rất ít khi đụng vào.
Cũng chỉ có Phó Lan Âm thẳng thắn, lúc nghe các trưởng bối nói chuyện say mê, nàng ấy sẽ vô thức cầm bánh ngọt lên chậm rãi cắn một miếng, trông như con sóc vậy.
Đã mở miệng ra là không dừng lại được, đợi sau khi rời đi, chỉ có cái dĩa của nàng ấy được quét sạch sẽ.
Thi thoảng thấy Du Đồng nhấm nháp bánh ngọt, nàng ấy cũng sẽ mở lời hỏi nàng thấy ăn có ngon miệng không.
Hai con người mê mỹ thực gặp nhau khiến Du Đồng không khỏi cảm thấy thân thiết.
Nhưng mối hôn sự này dựa trên lợi ích, Phó Dục không chào đón nàng, nàng cũng không có ý định hòa nhập trong phủ sống dài lâu với hắn nên chỉ an phận ở một góc, yên ổn sống qua ngày.
Chờ đến khi bước chân đã vững vàng rồi, nàng sẽ có thể lao vào mỹ thực một lần nữa.
Khoảng thời gian hơn một tháng qua, căn bếp nhỏ dần dần được đặt mua đồ đầy đủ, mọi việc trong ngoài Lâu Nam cũng suôn sẻ, duy chỉ có một việc khiến nàng không hài lòng là...!Tô Nhược Lan.
...
Tô Nhược Lan là đại nha hoàn của Nam Lâu.
Vào đêm tân hôn đó, Chu cô cô từng dẫn mấy vị nha hoàn đến bái kiến Thiếu phu nhân mới đến, lúc đó Tô Nhược Lan có thái độ rất kiêu căng và coi thường nàng.
Lúc ấy Du Đồng có chú ý đến, sau khi hỏi thăm mới biết được nàng ta vốn là người của lão phu nhân, bởi vì ngày thường làm việc rất tốt, cộng thêm việc biết chịu khó nên được đặc cách đến hầu hạ Phó Dục.
Đã là người của trưởng bối rồi thì Du Đồng cũng định sống bình yên với nhau, không có ý định so đo.
Ai ngờ mấy ngày gần đây sau khi gả đến, Tô Nhược Lan ngày càng trở nên càn rỡ.
Ban đầu, Xuân Thảo nghe thấy động tĩnh, nhân dịp lúc Du Đồng tắm rửa nàng ấy ấp a ấp úng chần chừ một hồi lâu mới nói ra chuyện Tô Nhược Lan nói bậy nói bạ sau lưng nàng, luyên thuyên về mấy lời đồn đại vô căn cứ ở Kinh thành đó, làm bại hoại thanh danh của Du Đồng.
Sau đó, Hứa bà bà cũng nghe thấy nên đã nhắc nhở Du Đồng phải đề phòng một chút.
Bởi vì Phó Dục không ở đây, Du Đồng mới đến không biết ngọn ngành câu chuyện nên chỉ khéo léo nói ẩn ý vài câu.
Tô Nhược Lan không những ngoảnh mặt làm ngơ, không thu liễm lại mà còn tỏ vẻ ngay dưới mắt của nàng nữa!
Lúc này, trên sườn dốc phía Bắc Nam Lâu, ánh dương đầu thu tháng chín chói mắt, sườn núi phía Nam toàn là cây bạch quả dần dần chuyển sắc, vàng lục pha lẫn.
Du Đồng làm món mì xào và ngỗng chay cho bữa trưa, kết hợp cùng món canh thịt bò đậm hương thơm mê người.
Bạn đang đọc bộ truyện Cuộc Sống Sau Khi Gả Cho Tên Gian Hùng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cuộc Sống Sau Khi Gả Cho Tên Gian Hùng, truyện Cuộc Sống Sau Khi Gả Cho Tên Gian Hùng , đọc truyện Cuộc Sống Sau Khi Gả Cho Tên Gian Hùng full , Cuộc Sống Sau Khi Gả Cho Tên Gian Hùng full , Cuộc Sống Sau Khi Gả Cho Tên Gian Hùng chương mới