Sau khi nghe xong, tất cả mọi người đều không nói nên lời.
Lý Hồng Anh thay đổi thái độ thật là nhanh.
Vừa rồi coi Diệp Huyền Tần là kẻ thù, trong nháy mắt, ước gì con gái và Diệp Huyền Tần có thể kết hôn ngay.
Khi nhắc đến chuyện “ăn”, Diệp Huyền Tần đột nhiên vỗ đầu:
“Ôi, chuyện này làm sao mà quên được.”
Anh chủ yếu là đi mua đồ ăn cho vợ, sao anh lại vì chuyện này chậm trễ việc mang đồ ăn về cho Từ Lam Khiết chứ?
“Hạ Mộng, có sữa đậu nành không, mau lấy cho tôi một ly.”
“Có, có.”
“Phải hâm nóng lại, để mẹ làm.” – Lý Hồng Anh đích thân lấy sữa cho Diệp Huyền Tần, còn không ngừng dặn dò – “Trưa nhớ ghé sang ăn cơm đó.”
Diệp Huyền Tần cười trừ không đáp, anh có thể sẽ đến với tư cách là học trò cũ, còn con rể thì không bao giờ.
Lưu Béo đợi Diệp Huyền Tần đi rồi mới nói với Lý Hồng Anh:
“Chuyện hôn nhân của Hạ Mộng bác suy nghĩ cho kỹ, bác còn đang chờ con giúp bác minh oan vụ nhận hối lộ của phụ huynh đó, bác muốn mang tiếng xấu mãi sao?”
“Được rồi, bác sĩ suy nghĩ.”
Diệp Huyền Tần thật sự rất tốt, giàu có lại có thể lực nhưng bà ta cũng muốn được Lưu Béo giúp chuyện minh oan.