Làm giao dịch với Hứa Uyển Vận cô mới biết được, thì ra suất vào Thánh Bạc của Hứa Uyển Vận là do Thương Tự Hoài
hứa hẹn cho nàng. Nàng lấy việc điều tra giúp Thương Tự Hoài một việc để đổi lấy suất vào Thánh Bạc.
Con người Thương Tự Hoài rất trọng
lời hứa, chỉ cần gã nhìn trúng, nhất định phải có cho bằng được, không
đạt mục đích thề không bỏ qua.
Giống như việc gã luôn đối nghịch
với Tần Thư Dao trong cốt truyện gốc, đến tận khi câu chuyện sắp kết
thúc, Thương Tự Hoài như cũ vẫn cắn chết không bỏ. Hiện tại sự kiện
Thánh Bạc lại bị cô chen ngang, Hứa Uyển Vận vốn nên được gã điều động
nội bộ đưa vào cũng bị cô phá hỏng. Như thế không khó để giải thích vì
sao khi gã nhìn cô lại đầy địch ý như vậy.
Nhưng việc đã đến nước này, nếu bảo Nhan Thời Oanh từ bỏ việc tiến vào Thánh Bạc thì không thể nào, cô càng sẽ không vì địch ý của Thương Tự Hoài mà sửa đổi kế hoạch
của mình.
Đến buổi chiều, Nhan Thời Oanh đi đến phòng hiệu trưởng.
Người của câu lạc bộ máy móc nghĩ không sai, bọn họ nếu đã dám đánh cược,
đương nhiên là có nắm chắc tiết mục sẽ không bị cướp. Nhưng bọn họ đã
sai một điểm, bọn họ đại khái đã đặt toàn bộ hy vọng lên giáo viên phụ
trách sắp xếp tiết mục, mà người cô đặt cược vào, chính là hiệu trưởng.
Qua cốt truyện, Nhan Thời Oanh đã sớm phát hiện, hiệu trưởng Augustine là
người rất xem trọng dành tiếng của trường. Bất luận là câu lạc bộ kịch
nghệ được ủng hộ đông đảo hay nhóm người sau lưng không màng tất cả ủng
hộ nữ chính sau này, trong mắt vị hiệu trưởng này, vinh dự của học viện
là trên hết.
Đối với người xem trọng danh dự của học viện mà nói, không có thủ đoạn gì tốt hơn là nhắm đúng điểm này.
Nguyên chủ trong cốt truyện gốc căn bản không hề để ý buổi lễ kỷ niệm ngày
thành lập trường. Nhưng đối với Nhan Thời Oanh, địa vị của Nhan gia lần
nữa trở thành vũ khí tốt nhất của cô.
Cô hoàn toàn có thể lợi
dụng thân phận của Nhan gia mời những giáo sư nổi tiếng, có uy tín trong nước đến học viện, làm trao đổi cô sẽ có được một tiết mục trong lễ kỷ
niệm ngày thành lập trường.
Vấn đề duy nhất là, muốn mời được giao sư Tả Tình, cô phải về Nhan gia một chuyến, xin Nhan phụ Nhan mẫu ra mặt.
Thời gian cấp bách, Nhan Thời Oanh quyết định đêm nay liền xuất phát.
Tuy quan hệ giữa nguyên chủ và Nhan phụ Nhan mẫu vì việc sinh thêm em trai
trở nên căng thẳng, nhưng Nhan mẫu lại yêu thương con gái hết mực. Chỉ
cần cô chủ động mở lời, đừng nói mời Tả Tình, dù có mời toàn bộ người đi làm cho Nhan gia cũng chẳng thành vấn đề.
Ngày mai chính là ngày nữ chính lần đầu gặp mặt các nam chính. Khi thấy kế hoạch lấy được tiết mục hạ màn cũng như chính thức tiến vào Thánh Bạc đang tiến hành cực kì thuận lợi, Nhan Thời Oanh không khỏi từ tận sau trong nội tâm cảm thấy
vui vẻ.
Trước khi đi Nhan Thời Oanh phát hiện mình cầm thiếu đồ,
lại vội vàng quay về chung cư. Lấy đồ xong, đang chuẩn bị đóng cửa lại,
cánh cửa lại như bị gì đó chặn lại, dù làm gì cũng không khép lại được.
Nhan Thời Oanh đang buồn bực, bỗng nhiên cả người cứng đờ, dư quang thấy được một bàn tay vững vàng đặt trên cửa.
"Buổi tối tốt lành nha, Oanh Oanh~"
Một giọng nam xa lạ mang theo vẻ sung sướng cùng hơi thở nóng rực từ phía
sau phả vào vành tai cô, Nhan Thời Oanh chỉ cảm thấy lông tơ dựng đứng,
vừa quay đầu liền nhìn thấy một người con trai cao lớn ở phía sau đang
dán sát vào mình.
Thương Tự Hoài.
"Anh..."
Đang muốn nói chuyện, môi cô đã bị một ngón tay đè lên.
"Để tôi đoán xem, có phải cô muốn hỏi 'vì sao anh lại ở đây' không?", đôi
mắt hẹp dài của gã trong bóng đêm tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo của kim loại, hệt như một con rắn nhìn thẳng vào cô, "5 giờ 38 vào nhà, 5 giờ 48 ra
ngoài, đến 6 giờ 14 lại quay về. 6 giờ 17 mới mở cửa... Cô thật sự để
tôi chờ lâu quá đó, Oanh Oanh"
Nhan Thời Oanh chấn kinh, gì vậy,
tên điên này thế nhưng luôn canh chừng ở đây sao? Nhưng cô từ đầu tới
cuốn căn bản chưa từng thấy gã, bảo vệ sao có thể để gã vào đây?
"Đúng rồi, mật mã là 07302, tôi đoán đúng không?"
Những lời này nhất thời làm dậy lên một đợt sóng to gió lớn trong lòng Nhan
Thời Oanh, gã nhìn cô ra ra vào vào, đương nhiên đã biết mật mã chung cư của cô. Nhưng chuỗi số gã nói không phải mật mã chung cư, mà là...
Mật mã di động của cô.
Tuy thông qua Hứa Uyển Vận biết được cô đã phá hỏng kế hoạch của Thương Tự
Hoài, Nhan Thời Oanh cũng sớm biết sẽ có ngày này, nhưng không ngờ
Thương Tự Hoài lại mò đến tận nhà cô. Giờ phút này Nhan Thời Oanh mới
chân chính cảm nhận được cảm giác áp bách khiến da đầu lạnh băng, tê dại tỏa ra từ người gã.
Đây là kẻ điên, thật không dễ đối phó.
Nhan Thời Oanh thầm hít sâu thật sâu trong lòng, khi lần nữa ngẩng đầu, trên mặt đã là vẻ nhu nhược, đáng thương lại yếu ớt.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!