TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đập vào mắt là một màu xanh mơn mởn.
Vào thời điểm con trăn khổng lồ sắp nuốt chửng Hạ Nặc thì vô số dây leo đột nhiên xuất hiện bao bọc lấy cậu, tạo thành một chiếc kèn tròn hình người.
Con trăn khổng lồ lao tới quá nhanh không kịp né nên nó đã đập mạnh vào kén, phát ra một tiếng "rầm" trầm đục.
Hạ Nặc ở trong cái kén cực kỳ vững chắc này, tầm nhìn bị cản trở chỉ có thể cố gắng phân biệt âm thanh, muốn biết tình hình bên ngoài lúc này.
Trong nháy mắt cậu bị dây leo bao bọc, người đàn ông liền buông tay cậu ra, Hạ Nặc không khỏi có hơi bất an nhưng sau đó liền nghe được giọng nói của hắn.
"Đừng sợ, yên tâm ở trong đó đi." Người đàn ông mỉm cười nhẹ nhàng: "Có lẽ...!Chỉ mất mười phút thôi."
Hắn dán mặt lên kên tròn, an ủi sờ sờ lên vị trí có lẽ là trên mặt thiếu niên, cực kỳ hời hợt nói.
Lúc này Hạ Nặc tuyệt đối không tưởng tượng được, ở bên ngoài đồng đội của cậu đã chia làm ba phe.
Royne dựng khiên để bảo vệ Tuyết Lê đang đứng bên cạnh.
Carl đối diện với họ, hắn ta vịn thanh kiếm của mình, hoàn toàn loại bỏ lớp ngụy trang ban đầu để lộ ra vẻ mặt nham hiểm.
Khuê Khắc đứng ở phía bên kia, trên mặt là sự bối rối và kinh ngạc.
Ngoại trừ Hạ Nặc ra thì anh vẫn còn là người chưa hiểu gì nhất.
Đầu tiên là chứng kiến một thanh niên còn đang tán gẫu với mình biến thành trăn khổng lồ, lại nhìn thấy lục đục nội bộ: Carl muốn mưu sát Trường An, còn Tuyết Lê và Royne nhìn như không liên quan nhưng bây giờ lại thống nhất với nhau, tư thế giữa hai người mơ hồ biểu hiện ra một loại ăn ý khó tả.
Nếu như nói bọn họ không có quen biết trước thì có lẽ chẳng ai tin.
Mà người đàn ông và trăn khổng lồ ở bên kia lại là hai thế lực khác.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, người đàn ông dường như hoàn toàn không có ý tham gia, chỉ thờ ơ nói: "Giữ lại cho hắn một hơi cuối."
Những lời này là nói với Royne, mà từ "hắn" kia chính là chỉ Carl.
Vừa nói hắn vừa dùng dây leo đón được con trăn khổng lồ đang muốn rục rịch, một bên vắt lấy máu của nó, một bên thưởng thức màn kịch trước mắt này.
Trước tiên Royne có chút khó hiểu, nhưng nhìn cái kén tròn bên cạnh người đàn ông liền đột nhiên liền hiểu được.
Hành động lần này của Carl là nhằm vào thiếu niên, đã hoàn toàn chạm vào vảy ngược của người đàn ông.
Hắn sở dĩ nói như vậy có lẽ là muốn trút giận thay thiếu niên?
Nhưng hắn vẫn còn hơi do dự, cho đến khi người đàn ông nhẹ nhàng nói: "Yên tâm, ta xử lý hắn ta chắc chắn sạch sẽ hơn ngươi làm."
Hắn biết Royne muốn tiêu diệt hoàn toàn linh hồn của Carl.
Tuyết Lê chạm nhẹ vào tay của Royne và thì thầm: "Hứa với hắn đi."
Royne gật đầu.
Ánh mắt của Carl xoay quanh giữa người đàn ông và Royne, đột nhiên nở nụ cười: "Ha ha ha", sau khi cởi bỏ khuôn mặt giả tạo, trên người hắn ta liền tản ra một mùi tàn ác khó tả, hắn ta cố ý hỏi: "Các người cấu kết với nhau?"
Sau đó hắn ta nhìn về phía Tuyết Lê, nhíu nhíu mày: "Thật không nghĩ tới, mày thế mà lại dám phản bội tao, mày không sợ khế ước máu sao?"
Tuyết Lê không trả lời mà chỉ lạnh lùng nhìn hắn ta, sau đó Carl lộ ra biểu tình như chợt hiểu ra: "Khó trách, tao biết, lần trước gặp phải tập kích trong rừng cũng là tụi bây đã sớm bày mưu tính kế?"
"Hèn gì mày và Khuê Khắc đều chỉ bị thương nhẹ, chỉ có tao là chảy máu đến sắp chết.
Sao, lấy máu của tao rồi có nghiên cứu ra cái gì không?" Hắn ta ác ý hỏi.
Đột nhiên bị điểm danh, Khuê Khắc vẫn đang giữ một vẻ mặt ngây thơ, yếu ớt hỏi: "Cái này...!Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Carl quay đầu lại nhìn anh, nhịn không được mà cười: "Thì ra còn có một thằng ngu cái gì cũng không biết."
Khuê Khắc: "..."
Không thể không nói, bản lĩnh ghi hận của Carl thật sự rất lợi hại.
Cho dù còn chưa biết rõ chân tướng sự tình, Khuê Khắc cũng cảm thấy mình không muốn đứng về phía hắn ta.
"Sự tình không phải đã rõ ràng sao? Nó không phải là người chơi thế hệ thứ hai." Carl chỉ vào Tuyết Lê rồi nói một cách khinh miệt, sau đó chỉ vào chính mình: "Là tao."
"Hả?" Khuê Khắc há hốc miệng kinh ngạc.
Anh hồi tưởng lại Tuyết Lê lúc trước kiêu ngạo sai khiến Carl.
Thế nào cũng không nghĩ ra được thân phận của bọn họ lại bị thay đổi.
"Nhưng mà...!Hai người..." Anh há mồm cứng lưỡi, không nói nên lời.
Hạ Nặc nghe đến đây cũng rất kinh ngạc, tuy rằng cậu không rõ người chơi thế hệ thứ hai rốt cuộc là cái gì, nhưng nghe giọng điệu tự hào của Carl cũng biết thân phận này không đơn giản.
Vậy là Tuyết Lê đã tráo đổi thân phận với Carl?
Hạ Nặc bị nhốt ở bên trong kén tròn, muốn hiểu rõ tình huống bên ngoài chỉ có thể dựa vào tưởng tượng, không khỏi khó nhịn mà giãy giụa.
Cậu vừa động, kén tròn bên ngoài cũng theo đó mà nhúc nhích, người đàn ông liền nhẹ nhàng ôm lấy kén, giống như là đối đãi với bảo vật cực kỳ trân quý gì đó nhẹ giọng an ủi nói: "Đừng vội, sau khi mọi chuyện chấm dứt anh sẽ kể hết cho em nghe."
Nhưng bây giờ em muốn biết, Hạ Nặc thờ ơ.
Mặc dù biết ý định ban đầu của người đàn ông là muốn bảo vệ cậu, nhưng mà lại bao bọc cậu như vậy, muốn nói không có tư tâm gì ở bên trong cậu không tin.
Kể từ khi họ thiết lập mối quan hệ, người đàn ông đã không hề che giấu h@m muốn chiếm hữu và kiểm soát của hắn nữa.
Cái kén tròn giống như lồ ng giam này rốt cuộc đại biểu cho cái gì, trong lòng cậu và người đàn ông đều biết rõ.
Giống như là vì để trấn an cậu, hắn vươn một tay vào, Hạ Nặc mặt không chút thay đổi nắm lấy bàn tay này cắn một cái thật mạnh.
"Shhh——" Người đàn ông phát ra âm thanh đau đớn.
Nhưng mà...có thể tiếp xúc với đôi môi mềm mại và khoang miệng nóng ẩm của thiếu niên, hắn lại cảm thấy đau đớn này cực kỳ đáng giá.
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Đương Trong Trò Chơi Chạy Trốn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Đương Trong Trò Chơi Chạy Trốn, truyện Yêu Đương Trong Trò Chơi Chạy Trốn , đọc truyện Yêu Đương Trong Trò Chơi Chạy Trốn full , Yêu Đương Trong Trò Chơi Chạy Trốn full , Yêu Đương Trong Trò Chơi Chạy Trốn chương mới