Rất nhiều người đều cảm thấy Giang Vãn là sắt thép thẳng nữ.
Nhưng bản thân cô lại không nghĩ vậy.
Sau khi lên Baidu* tra nghĩa của "Sắt thép thẳng nữ", Giang Vãn khá là hoang mang.
*Baidu là một công cụ tìm kiếm hàng đầu ở Trung Quốc, tương tự Google.
Sắt thép thẳng nữ là người: Với những lời nói của người khác thì họ chỉ hiểu theo nghĩa đen mà không hiểu được nghĩa bóng, không hiểu được điều mà đối phương thật sự muốn nói, với những người thích họ dù đã thể hiện rất rõ ràng nhưng họ lại không hề nhận ra.
???
Đây là đang nói cô ư?
Có người từng biểu đạt rằng họ thích cô sao?
Không có.
Thật sự không có.
Ít nhất Giang Vãn chưa từng cảm nhận được.
Giống như lúc này...
Ngày đầu tiên nhập học ở trường Đại học.
Dưới ánh mặt trời chói chang, giữa đám đông nhộn nhịp.
Giang Vãn kéo theo vali, tránh khỏi từng dòng người qua lại như cơn sóng, đi về hướng ký túc xá.
Trên trán cô rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, vài sợi tóc rơi lòa xòa trên mặt.
Tuy là có chút chật vật do đi dưới ánh nắng gay gắt nhưng không ít người vẫn chú ý tới Giang Vãn đang ở giữa đám đông.
Cô mặc một chiếc váy dài đơn giản màu đen, kết hợp với chiếc túi mang chéo có dây quai kim loại làm nổi bật dáng người cao gầy xinh đẹp, mái tóc dài hơi xoăn xõa tung trên vai, ngũ quan tinh xảo, lông mày hơi nhếch lên, làn da trắng như sứ, xinh đẹp nhưng không mất đi sự mạnh mẽ.
Vừa đẹp vừa ngang ngược, lại có chút cảm giác người sống chớ gần.
Hai bên đường có không ít đàn anh, đàn chị đến đón tiếp người mới, có vài đàn anh đang nhiệt tình tiếp nhận hành lý của tân sinh viên, khi nhìn thấy Giang Vãn cả đám người đều tạm dừng hoạt động.
Ngo ngoe rục rịch muốn tiến lên hỏi thăm phương thức liên lạc, nhưng lúc tiến tới thì tất cả dũng khí kia lại biến thành do dự, không dám tiếp cận.
Một lát sau, có người hành động.
Người con trai cao một mét bảy mươi tám có đôi mắt phượng, khi cười lên rất thu hút ánh nhìn.
Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, nhẹ nhàng khoan khoái, chính là dáng vẻ của nam chính trong truyện vườn trường.
"Vali nặng, tôi xách giúp em nhé?" Người con trai nhỏ giọng nói.
Giang Vãn khẽ nhíu mày, cô chưa kịp trả lời thì điện thoại lại vang lên.
Là tin nhắn của người bạn tốt tương ái tương sát trong trò chơi, Tiền Cẩn nhắn tới.
【Lão Giang! Có phải hôm nay nhập học không? Có đóa hoa đào nào xuất hiện không?】
【Đồng ý với tôi, cô hãy thu hồi hơi thở sắt thép thẳng nữ, dựa vào bản lĩnh mà độc thân của cô lại đi.】
Giang Vãn nghiêm túc trả lời tin nhắn.
Bóng người bên cạnh hơi di chuyển.
Cô ngẩng đầu.
Màn hình di động vốn bị che khuất lại hiện ra, ánh mắt người con trai vô tình dừng lại trên màn hình tin nhắn của Giang Vãn, cả người ngây ngốc vài giây.
Giang Vãn liếc mắt nhìn anh ta, thuận tay bỏ điện thoại vào túi, cầm lấy vali, nhàn nhạt nói: "Không cần, tôi rất khỏe."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!