TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thứ bảy, nhà trẻ nghỉ học, Lâm Thanh Hàn cũng đi làm, Thẩm Tiện quyết định chuẩn bị trái cây và đồ ăn vặt, sau đó dắt nhóc con đến công ty chơi.
Thẩm Điềm nghe nói muốn đi đến chỗ làm việc của Thẩm Tiện, mới sáng sớm đã hưng phấn cực kỳ, ôm cánh tay Thẩm Tiện làm nũng: "Mommy, chỗ làm của mommy ở đâu vậy? Có vui không?".
Thẩm Tiện dứt khoát bồng nhóc con lên, ôm vào lòng, "Chỗ làm việc của mommy ở tronh một tòa nhà cao, chút nữa chuẩn bị cho Điềm Điềm trái cây và đồ ăn vặt, Điềm Điềm có thể đi làm cùng mommy không?".
"Dạ được, con sẽ ngoan ngoãn đi làm với mommy".
Thẩm Điềm dán mặt vào cánh tay Thẩm Tiện làm nũng.
Lâm Thanh Hàn nhìn một lớn một nhỏ trên sô pha, dặn dò nói: "Giữa trưa nhớ rõ phải ăn cơm đúng giờ".
"Dạ, Điềm Điềm sẽ ăn cơm chung với mommy".
Thẩm Điềm lắc lắc hai bím tóc nhỏ, nói với Lâm Thanh Hàn.
Thẩm Tiện bị bộ dạng nghiêm túc của nhóc con chọc cười, nựng nựng khuôn mặt nhỏ, "Được, mommy ăn cùng con".
Thẩm Tiện đầu tiên là đưa Lâm Thanh Hàn đến bệnh viện, kể từ lúc mua xe, xe điện của Lâm Thanh Hàn đã biến thành lựa chọn số hai.
Thẩm Tiện dừng xe, Thẩm Điềm ngồi trên ghể trẻ em nói với Lâm Thanh Hàn: "Mẹ, chiều nay Điềm Điềm lại đến đón mẹ".
Lâm Thanh Hàn xoa xoa khuôn mặt nhỏ của con gái, nói: "Ừm, mẹ chờ con tới đón".
Sau đó quay đầu nói với Thẩm Tiện: "Hai người đi về nhớ lái chậm một chút, tôi đi trước".
"Em cứ yên tâm đi".
Lâm Thanh Hàn xuống xe, ý cười trên khóe môi chưa từng giảm xuống.
Nơi xa, Lục Kiến Bạch cũng vừa đến bệnh viện, đúng lúc thấy được một màn này, lòng bàn tay nắm chặt, đôi mắt gay gắt nhìn chằm chằm Lâm Thanh Hàn, từ khi chuyện lần đó xảy ra, Lâm Thanh Hàn đã không cùng anh ta nói chuyện riêng thêm lần nào nữa, hơn nữa công ty trong nhà cũng vì chuyện lần trước mà bị không ít người nhằm vào, mấy ngày nay vẫn luôn thua lỗ, tất cả chuyện này Lục Kiến Bạch đều tính lên đầu Thẩm Tiện.
Bên kia, Thẩm Tiện và nhóc con đã đến office building, Thẩm Tiện quyết định ôm nhóc con đi vào, nhóc con đi đến chỗ lạ có hơi ngại ngùng mà dựa vào lòng Thẩm Tiện, một chút thì hỏi chỗ này đang làm gì, một chút thì hỏi chỗ kia đang làm gì.
Nụ cười trên mặt Thẩm Tiện chưa từng ngừng lại, một đường ôm nhóc con đi vào công ty, lúc Thẩm Tiện đến, tất cả nhân viên đều đã có mặt, Thẩm Tiện quyết định ôm nhóc con đi chào hỏi mọi người.
"Đây là con gái của tôi, hôm qua lúc nói chuyện phiếm không phải mọi người tò mò sao? Ôm lại đây cho mọi người nhìn thử".
Thẩm Tiện nói, sờ sờ tay nhỏ của Thẩm Điềm, "Điềm Điềm, chào mấy cô chú đi con".
Thẩm Điềm cọ cọ khuôn mặt nhỏ vào ngực Thẩm Tiện, hơi ngại ngùng cười cười, "Con chào cô chú".
Lúc nói chuyện khuôn mặt nhỏ hồng hồng, hai lúm đồng tiền trên má cũng hiện ra, Thẩm Tiện nhìn bộ dạng của nhóc con, càng thấy vui vẻ.
"Sếp, chị thật sự có con? Không phải là con của họ hàng đi".
Người đeo mắt kính tên Lý Tỉnh cười hỏi.
"Đương nhiên là con gái của tôi, đúng không Điềm Điềm".
Thẩm Tiện nựng khuôn mặt nhỏ của nhóc con nói.
"Dạ dạ, mommy".
Thẩm Điềm ôm cổ Thẩm Tiện phụ họa.
"Được rồi, mọi người làm việc tiếp đi, tôi dắt Điềm Điềm vào văn phòng".
Thẩm Tiện chào tạm biệt mọi người, ôm nhóc con vào văn phòng cô.
Thẩm Điềm vừa vào văn phòng của Thẩm Tiện liền tràn đầy sức sống, chân ngắn đi về phía ghế giám đốc của Thẩm Tiện, lạ lẫm chỉ chỉ ghế dựa, mở miệng nói: "Mommy, Điềm Điềm muốn".
Thẩm Tiện sao có thể không hiểu ý nhóc con, bế nhóc con lên, đặt lên ghế làm việc của bản thân, nhóc con mở to đôi mắt, "Mommy, ghế dựa mềm mềm, Điềm Điềm thích".
Thẩm Tiện cười cười, ngồi xuống sô pha gọt trái cây cho nhóc con, vừa gọt vừa nói: "Ừ, vậy tiểu Thẩm tổng ngồi ở đó chơi đi, mommy chuẩn bị trái cây cho con trước".
Thẩm Tiện sợ nhóc con buồn chán, cố ý mua một con thú bông hình rùa xanh cho nhóc con chơi, bây giờ nhóc con đang ôm bé rùa xanh chơi vui vẻ, nghe Thẩm Tiện gọi mình là tiểu Thẩm tổng, có chút tò mò hỏi: "Mommy, tiểu Thẩm tổng là Điềm Điềm sao?".
Thẩm Tiện nén cười mà trêu ghẹo nhóc con: "Đúng rồi, không phải mommy chỉ có một bảo bảo là Điềm Điềm sao?".
"Tiểu Thẩm tổng nghe hay, Điềm Điềm thích!".
Thẩm Điềm chơi đùa bé rùa xanh, cười nói.
"Con nha, sao có thể đáng yêu như vậy?".
Thẩm Tiện nói, trái cây trong tay đã gọt xong, đứng dậy ôm nhóc con đi.
Thẩm Điềm ngoan ngoãn ngồi trên sô pha ăn trái cây, Thẩm Tiện thì ngồi xử lý công việc dang dở.
Bên ngoài văn phòng, Viên Trân Trân thì không vui vẻ như vậy, cô không nghĩ đến Thẩm Tiện thật sự có con gái.
Tống Mẫn thấy Viên Trân Trân không vui, an ủi nói: "Trân Trân, không có gì, trên đời có rất nhiều Alpha, cũng không phải chỉ có một mình Thẩm tổng".
"Cậu đừng nói bậy, tớ không có ý gì khác với Thẩm tổng".
Viên Trân Trân vội vàng phủ nhận.
Buổi chiều lúc tan làm, Thẩm Tiện chở nhóc con đi đón Lâm Thanh Hàn, sau đó chạy về nhà Phương Tĩnh Lan, Phương Tĩnh Lan còn chưa biết Thẩm Tiện mua xe, thấy Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn tới, vui vẻ cười không khép được miệng.
"Mấy đứa tới sao không nói với mẹ một tiếng, để mẹ mua đồ ăn ngon cho Điềm Điềm".
Phương Tĩnh Lan tiếp nhận Điềm Điềm, ôm cháu vào trong ngực nói.
"Không cần đâu mẹ, buổi trưa Điềm Điềm đã ăn một bữa ngon, hơn nữa mẹ làm cái gì ăn cũng ngon".
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A, truyện Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A , đọc truyện Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A full , Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A full , Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A chương mới