TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Để chúc mừng việc này, Lăng Thiên dẫn Vi Nhã đi chơi ở quanh phố.
Cô nàng rất phấn khích vì từ khi ở trong bệnh viện, cô chưa từng ra ngoài.
Thế giới bên ngoài đối với cô vô cùng lạ lẫm: Ồn ào, náo nhiệt,...!Lăng Thiên nhắc nhở cô phải theo sát hắn, không được chạy lung tung.
Vi Nhã gật đầu rồi tiếp tục lượn hết hàng này qua quán nọ.
Đang tung tăng dạo bước, bất chợt cô dừng lại trước cửa rạp chiếu phim.
Lăng Thiên lập tức theo sát cô: “Sao thế?”
“Chỗ này…” Vi Nhã ôm đầu gục xuống, hai tay vô thức che lấy đôi tai, hai mắt nhắm chặt lại, “Không sao!”.
Rõ ràng cô chưa từng rời khỏi bệnh viện, tại sao cảm thấy nơi này có chút quen thuộc, hơn nữa bản thân cô lại muốn bài xích nó?
“Đi tiếp thôi!” Vi Nhã nhất quyết vượt qua rạp chiếu phim đi dạo quanh phố.
Lăng Thiên giữ tay cô lại, quàng lên vai cõng cô lên: “Nên nghỉ ngơi thôi!”.
Lúc về hắn phải kiểm tra cho cô thêm lần nữa.
Cũng đã xế chiều, Lăng Thiên đưa Vi Nhã tới một cửa hàng đồ ngọt, gọi hai đĩa bánh kem dâu tây cùng hai cốc trà đào.
Đang chuẩn bị thưởng thức thì điện thoại của Lăng Thiên reo.
“Em ngồi đây ăn bánh nhé, tôi đi một lát”.
Vi Nhã gật đầu.
Lăng Thiên liền rời khỏi để nghe điện thoại.
Là đám Trần Uy.
“Lão đại, bên em đã tìm được manh mối rồi.
Trên một tờ báo địa phương có kể lại, khoảng hai năm trước, một người đàn ông nói mình là thương lái từng tới đây, nói là sẽ mua hết thủy hải sản ở đây với giá thị trường.
Không ngờ vài tháng sau người đàn ông đó liền quay lại, đưa cho họ rất nhiều tiền”.
“Người đàn ông đó là ai?”.
Bên kia, bọn Trần Uy ấp úng: “Cái đó, bọn em chưa tìm hiểu được.
Nhưng từ sau khi trúng một vụ làm ăn lớn, người dân chờ ông ta tới mua cá thì không hề thấy bóng dáng ông ta đâu.
Ba tháng sau, một xưởng chế biến hải sản tới tìm nhà cung cấp, mới biết được ông ta đã chết!”.
Lăng Thiên nghe xong, trong đầu hơi nghĩ ngợi, liền căn dặn: “Được rồi, các cậu tiếp tục đi”.
“Vâng, lão đại, điều tra quả là rất hưng phấn”.
Bọn Trần Uy phấn khích nói.
Lăng Thiên cười: “Vậy thì các cậu thử hướng vào làm cảnh sát đi.
Thân thể không tồi, ngoài ra đầu óc cũng tốt.
Mà cảnh sát điểm rất cao nhé”.
Có lẽ hắn phải đi một chuyến tới thành phố A lần nữa rồi.
Lăng Thiên trở vào, nhìn thấy đĩa bánh kem của Vi Nhã đã ăn hết, hắn liền nâng cô dậy.
“Ăn ngon không?”.
“Ngon”.
Vi Nhã cười.
“Vậy về thôi!” Hắn nắm tay Vi Nhã trở về bệnh viện.
Vi Nhã liền đứng yên ở đó: “Vậy còn đĩa của bác sĩ?”.
Hắn nhìn đĩa bánh kem, đột nhiên nghĩ ra trò gì đó, lại ngồi xuống: “Vậy em đút tôi ăn được không?”.
Vi Nhã nói một câu làm hắn như bị dội gáo nước lạnh: “Bác sĩ có tay mà, tự ăn đi!”.
Nhã Nhi lúc nào cũng chiều chuộng hắn đâu mất rồi!
Lăng Thiên giận dỗi chọc chọc đĩa bánh, chẳng mấy chốc miếng bánh nát tươm.
“Đi về thôi!” Lần này hắn không thèm dắt tay Vi Nhã, cố tình đi trước, chỉ là chốc chốc lại ngó ra đằng sau.
Vi Nhã cảm thấy bầu không khí không đúng.
Cô chạy tới nắm lấy ống tay hắn: “Bác sĩ sao vậy?”.
Chẳng lẽ vì vừa rồi tại cô không đút cho bác sĩ ăn?
Nhưng mà vẻ giận dỗi kia cũng dễ thương lắm!
Vi Nhã nghĩ tới liền cười trộm một tiếng.
Cô nhón chân lên thơm một cái vào má hắn.
“Gì đây?” Lăng Thiên nghi hoặc.
Từ lúc nào Nhã Nhi học được cách thơm thơm hôn hôn thế?
Vi Nhã liền giải thích: “À, vừa nãy em đang ăn bánh thấy có hai người bàn bên cũng ăn bánh.
Hai người đó không biết tại sao lại giận nhau.
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Nhanh Tìm Lại Linh Hồn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Nhanh Tìm Lại Linh Hồn, truyện Xuyên Nhanh Tìm Lại Linh Hồn , đọc truyện Xuyên Nhanh Tìm Lại Linh Hồn full , Xuyên Nhanh Tìm Lại Linh Hồn full , Xuyên Nhanh Tìm Lại Linh Hồn chương mới