Đội trưởng Lương có bốn bác gái, chị hai nhà bác cả sau khi đi lấy chồng thì sinh được ba đứa con, đứa thứ hai làm dân binh trong thị trấn. Thời buổi này những người họ hàng với nhau thường qua lại rất thân thiết, đội trưởng Lương rất thân với đứa cháu trai thứ nhà chị họ này. Ông lập tức ném cuốc xuống đi lên trên trấn, ngay hôm ấy cháu trai ông đã dẫn theo hai người chiến hữu về đây luôn. Tất cả đàn ông trong thôn đều đi lên núi theo dân binh. Đến khi trời gần tối, mọi người hớn hở khiêng lợn rừng xuống núi. Bởi vì có quan hệ thân thích, khi chia thịt dân binh để lại một nửa già cho dân làng, mỗi nhà đều được chút lợi. Tuy nhiên, thịt được chia nhất định không được ăn hết trong một bữa. Thời tiết giờ đang lạnh, thịt để dành được, phải dự trữ để ăn dần. Trong nhà không có nồi sắt, mẹ Thiết Đản cắt hai lạng thịt cho vào nồi gốm hầm với cải trắng, đây đã được coi là vô cùng chịu chi. Đến khi đồ ăn nóng hổi được bưng lên bàn, ba Thiết Đản dùng sức hít một hơi, bùi ngùi nói: “Đứa nhỏ Tiểu Thu đó thật thông minh!” Nhan Tấn Vân tuyệt đối không nghĩ được rằng, cậu sẽ vì ăn vạ được một con lợn rừng mà được coi như thần đồng. “Đương nhiên rồi ạ! Đại ca Thu sao lại không thông minh được! Anh ấy lợi hại nhất!” Thiết Đản kiêu ngạo mà nói, “Chỉ là do ở trong núi không có hổ, chứ không thì ngay cả hổ đại ca Thu của con cũng bắt được!” Khụ, Thiết Đản có hơi sùng bái Nhan Tấn Vân mù quáng. Gần đây Nhan Tấn Vân biên soạn một câu chuyện nhiều, tên là 《 Anh hùng nhí Thiết Đản 》, kể về việc một đám trẻ nhỏ đánh giặc Nhật Bản. Vừa nghe tên đã biết, Thiết Đản nhất đình là nhân vật chính trong truyện. Thiết Đản là người chờ mong Nhan Tấn Vân kể chuyện nhất!
Ngoại trừ Thiết Đản, các đứa trẻ khác trong thôn cũng đều có vai diễn. Sắp xếp dựa trình độ nghiêm túc khi học tập, Thiết Đản có thành tích học tập tốt nhất, vai diễn của cậu bé quan trọng nhất, kế tiếp là Liên Hoa với thái độ học tập tốt nhất, sau đó mới các bạn nhỏ khác. Tuy nhiên, toàn bộ câu chuyện vẫn đang tiếp diễn, nếu có người học tập tiến bộ thì cảnh diễn của bạn đó ở trong truyện sẽ theo đó mà tăng lên. Cứ như vậy, những bạn nhỏ có ít cảnh diễn đều cố gắng hết sức theo cho bằng Thiết Đản, muốn biến toàn bộ chuyện xưa từ 《 Anh hùng nhí Thiết Đản 》 biến thành 《 Anh hùng nhí Thổ Căn 》, 《 Anh hùng nhí Tam Xoá Tử 》, 《 Anh hùng nhí Hắc Nê 》 gì đó. Thiết Đản nhất định không để bọn họ thực hiện được! Cậu bé mới là anh hùng nhí chân chính! Ở trong việc học tập này, Thiết Đản không dám thả lỏng chút nào. Buổi tối lúc đi ngủ, cậu nằm ở trên giường, tuy không nhìn được gì trong bóng đêm, nhưng cậu sẽ dùng ngón tay viết chữ ở trên bụng, ôn tập lại một lần các chữ mà Nhan Tấn Vân đã dạy, đến tận khi đã ghi nhớ chúng thật kỹ trong đầu. Mỗi khi tới lúc này, cậu giống như đã chạm đến thế giới trong cậu chuyện của Nhan Tấn Vân. Chờ đến sau khi thời tiết lạnh hoàn toàn, ngoài ruộng sẽ không còn việc gì để làm. Qua chuyện về lợn rừng, Nhan Tấn Vân hoàn toàn hiểu rõ được, đội trưởng Lương chắc chắn không phải loại người không biết ứng biến linh động, mọi người trong thôn cũng không phải loại người thích giày vò người khác, do vậy hắn lại nói ra một kiến nghị với đội trưởng Lương. “Bác Lương, gần đây cháu đọc sách giáo sơ trung của chị Xuân Nha, trong sách giáo khoa có rất nhiều điều tốt, cháu đã hiểu được rất nhiều đạo lý. Người dân chúng ta bây giờ đang ở thời điểm rất tốt đó ạ, nông dân cuối cùng cũng đã vùng lên làm chủ! Không giống trước kia, nông dân luôn bị áp bách, không thể không bán chính mình làm nô lệ cho nhà địa chủ, đến lúc mùa đông ngoài ruộng không còn việc làm, tuyết lớn rơi nhiều như lông ngỗng, địa chủ vẫn còn bắt chúng ta đi lên trên núi tìm việc làm, bọn họ đúng là muốn làm chúng ta lạnh chết!”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!