Sau cái cảm giác quen thuộc của việc mất trọng lực được một lát, Nhan Tấn Vân biết mình đã thuận lợi xuyên đến một thế giới hoàn toàn mới. Cậu nói thầm trong lòng một tiếng “Vu Thận”, yên tĩnh chờ vài giây nhưng không thấy ai trả lời. Cậu lại gọi thầm trong lòng một tiếng hệ thống, nhưng cũng không có ai trả lời. Dù vậy Nhan Tấn Vân cũng không hoảng loạn, việc mất đi hệ thống đã nằm trong dự đoán của cậu. Nhan Tấn Vân là một người mang theo “Hệ thống tâm nguyện của người qua đường Giáp” làm nhiệm vụ trong 3000 thế giới. Nếu so sánh mỗi thế giới với một quyển sách thì nhất định tác giả sẽ tập trung chủ yếu viết về các nhân vật chính, “Người qua đường Giáp” sẽ bị viết sơ lược. Nhưng cho dù mỗi thế giới chỉ là một quyển sách thì người sinh hoạt ở trong đó cũng thực sự tồn tại, những người qua đường Giáp bị sơ lược đó cũng có nỗi vui buồn tan hợp của cuộc đời họ. Bọn họ không cam lòng mình trở thành sự “Sơ lược” trong một quyển sách. Vì thực hiện lý tưởng và khát vọng của họ, “Hệ thống tâm nguyện của người qua đường Giáp” đã sinh ra đúng thời điểm đó. Nếu trước khi chết, người qua đường Giáp có tâm nguyện chưa thực hiện được thì sẽ sinh ra ý chí rất lớn khiến đầu não có thể biết tới, đầu não đó sẽ sắp xếp cho nhiệm vụ giả đi trợ giúp bọn họ thực hiện tâm nguyện. Khi tâm nguyện đã được thực hiện thuận lợi, đầu não có thể đạt được năng lượng, nhiệm vụ giả có thể đạt được điểm tích luỹ, còn những người qua đường Giáp sẽ có thể giành được cuộc sống mới. Trong hư không sẽ có thế giới lấy người qua đường Giáp làm trung tâm để hình thành một thế giới song song mới, ở đây người qua đường Giáp sẽ thăng lên thành “Nhân vật chính”, có được số mệnh của nhân vật chính và vượt qua cả đời hạnh phúc vui vẻ. Muôn vàn thế giới bởi vậy mà không ngừng sinh sôi. Nhan Tấn Vân là một nhiệm vụ giả lâu năm, mỗi một nhiệm vụ mà đầu não giao đều được hoàn thành trọn vẹn. Ở trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, hệ thống là một sự trợ giúp không thể thiếu, có thể cung cấp cốt truyện thế giới cho nhiệm vụ giả, tin tức về mục tiêu nhiệm vụ, còn có thể tiến hành hạch toán điểm tích luỹ và cung cấp dịch vụ đổi điểm, là nhịp cầu kết nối giữa nhiệm vụ giả với đầu não. Sau lần xuyên qua này, Nhan Tấn Vân không liên hệ được với hệ thống, điều này ý nghĩa rằng cậu không thể nắm rõ được nhiệm vụ. Tình huống hình như có chút không ổn rồi.
May mắn rằng Nhan Tấn Vân là một nhiệm vụ giả lâu năm, gặp qua nhiều sóng to gió lớn, hoàn toàn có thể căn cứ vào kinh nghiệm của bản thân để làm việc. Với lại, tuy rằng không có hệ thống, nhưng Nhan Tấn Vân vẫn còn một cái không gian tuỳ thân nhỏ mà cậu đã dùng siêu nhiều điểm tích luỹ để đổi lấy. Không gian nhỏ này là một không gian 3 chiều cao cấp, tuy rằng thể tích không lớn, nhưng bên trong có chút đồ vật khẩn cấp, thời khắc mấu chốt có thể cần sử dụng tới. Ý thức được cơ thể hiện tại đang phát sốt, Nhan Tấn Vân lấy từ trong không gian nhỏ một viên thuốc hạ sốt đặc hiệu, trộm nuốt xuống. Sau đó cậu nhắm mắt lại, bắt đầu sắp xếp lại ký ức. Các nhiệm vụ giả cũng không thể chân chính kế thừa được ký ức của những người qua đường Giáp, chỉ có thể dùng phương thức giống với việc xem điện ảnh ở trong đầu để nhìn đến một ít cảnh tượng tương đối khắc sâu trong trí nhớ của nguyên thân. Thế giới này có lẽ là một quyển “Niên đại văn”. Nguyên thân mới năm tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ, hẳn là xuất thân không tồi, nhưng khi hai ba tuổi lại mất đi cha mẹ và em gái, sau đó không lâu cùng ông nội bị điều về nông thôn. Tháng trước, ông nội mắc bệnh mà chết, nguyên thân cứ như vậy không còn người thân! May mắn là người ở trong thôn núi này đều thực giản dị. Người bên ngoài đều điên cuồng vì cuộc phê đấu*, còn người trong thôn vẫn thành thật sống qua ngày, cùng lắm chỉ là khi mở đại hội thì làm bộ hô khẩu hiệu, cũng không có ác tâm. Đội trưởng đội sản xuất thở dài nhận nguyên thân về nhà mình, để dành được một chút canh loãng, lương thực phụ, dù sao cũng không để cho nguyên thân bị đói. ***phê đấu (批斗): thuật ngữ Cách mạng Văn hoá Trung Quốc, dùng để chỉ các cuộc biểu tình tố cáo hay các phiên đấu tranh, là cảnh tượng bạo lực công khai vào thời Mao - Trung Quốc, nơi "kẻ thù giai cấp" của những người theo chủ nghĩa Mao bị những người họ thân cận làm nhục, tố cáo, đánh đập và tra tấn.*** Thế nhưng lúc này trẻ con nông thôn đều được nuôi thả, người lớn và bọn trẻ choai choai đều muốn ra đồng kiếm điểm công, không ai có thời gian lúc nào cũng trông chừng đám trẻ nhỏ. Ông nội nguyên được chôn cất ở trên núi, khi cậu bé chạy lên trên núi tìm ông thì bị ngã xuống mương, mãi cho đến khi chạng vạng mới có người tìm được. Cậu bé đã tử vong vì sốt cao, lúc này liền đổi thành Nhan Tấn Vân. Nguyện vọng của một đứa trẻ như vậy thì có thể là gì đây?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!