Doanh trại Đảng Hạng ở phía Nam hẻm núi, khi trận chiến diễn ra, Lý Kế Khuê và phụ tá cùng đám tướng lĩnh Đảng Hạng đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Lần này, ngoài sự tức giận, các tướng lĩnh Đảng Hạng cảm thấy sợ hãi từ đáy lòng.
Quá nhanh!
Từ khi Thiết Lâm Quân phát động tấn công đến khi kết thúc, trước sau chưa đầy một tuần trà.
Advertisement
Không, còn chưa đến nổi nửa tuần trà.
Một nghìn ba trăm người chỉ còn lại mấy chục người.
Tốc độ tàn sát này quá nhanh!
Advertisement
Các tướng lĩnh Đảng Hạng có mặt đều là những người từng trải trên chiến trường, đã giết vô số người, nếu chỉ đơn giản là người thì thì bọn họ không hề sợ hãi.
Có trận chiến nào mà không chết người?
Bọn họ đã quen với cảnh máu chảy thành sông từ lâu rồi.
Điều thật sự khiến bọn họ sợ hãi là cách tấn công của Thiết Lâm Quân, việc bọn họ muốn thông qua Thanh Thủy Cốc để về Đảng Hạng là điều gần như không thể.
Núi Khôi Lang đã bị phong tỏa, Thanh Thủy Cốc cũng trở thành nơi chết chóc.
Lương thảo cũng bị đốt cháy.
Có nghĩa là bọn họ đã rơi vào tuyệt vọng tiến không được mà lùi cũng không xong.