TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tần Mặc nghĩ một lát cũng cảm thấy mình ân cần quá mức. Tuy bọn họ trên danh nghĩa là anh em họ nhưng về nhiều mặt vẫn nên xa cách một chút.
Dù rằng Đông Phương Hạo là người nhờ vả thì Tần Mặc cũng chỉ có thể giúp sức một chút. Không thể nhường lại dễ dàng, càng chẳng thể nhiều lần giúp sức cũng không nên tỏ ra thái độ có thể tùy ý cho đi những thứ ngoại vật kia. Chưa nói đến việc Đông Phương Hạo sẽ suy nghĩ ra sao thì về mặt tâm lý Đông Phương Hạo liền nghĩ tới người dì của mình.
Người có lòng muốn giúp sức nhưng vì mối quan hệ giữa hai nhà Đông Phương Hạo chỉ dám mở miệng thử, được thì hắn rất vui không được hắn không dám cưỡng cầu. Nhưng Tần Mặc lại lỡ miệng muốn giúp hắn như thể bố thí khiến lòng riêng của Đông Phương Hạo không cách nào mà bay biến.
Thông gia nhà khác thì ân cần thân thiết như thể cùng dòng máu, dù chỉ là quan hệ ngoại giao đi nữa cũng không ngại tay bắt mặt mừng. Nhưng quan hệ giữa Tần gia và Đông Phương gia lại khác. Trên thương trường chưa đánh nhau đã là may mắn.
Vì chuyện Tần Hoàng đã làm với Đông Phương Lăng khiến gia chủ Đông Phương gia cực kỳ phẫn nộ. Hận không thể xé Tần Hoàng ra thành trăm mảnh. Nhưng vì gia thế của Tần gia cùng với mấy bô lão già đang ở bên nước ngoài kia, nên chẳng dám làm nên chuyện gì quá đáng. Chỉ dám nhẫn nhịn nhắc nhở mong rằng Đông Phương Lăng có thể sống tốt một chút.
Nhưng đó là bệnh tâm lý, Tần Hoàng ngoài mặt không để Đông Phương Lăng thiếu thốn thứ gì nhưng ánh mắt lạnh lẽo của hắn nhìn đến Đông Phương Lăng nào có cảm xúc, cùng lắm thì chỉ có sự chiếm hữu dành cho món đồ đi bên cạnh mình đến cuối đời thôi.
Đông Phương Lăng bị tổn thương về mặt tình cảm dù có bao nhiêu thứ tốt đẹp xung quanh, tiền tài bảo vật dùng mãi không hết đi nữa thì khi bị ánh mắt kia nhìn đến, thì tâm lý của Đông Phương Lăng đã không còn cách nào quay trở lại như trước.
Chính mình bị mắc kẹt trong lồng giam, trái tim vỡ vụn, tâm lý yếu đến mức không còn có thể ngăn cản được bất cứ thứ gì.
Người của Đông Phương gia có đến thăm cũng không thể khiến tình trạng Đông Phương Lăng tốt lên được chút nào. Bọn họ đau khổ, tức giận lại oán trách mình. Và càng nung nấu mối hận với Tần Hoàng. Chỉ chờ ngày đày đọa Tần Hoàng khiến hắn sống không bằng chết.
Đông Phương gia không chỉ hận Tần Hoàng mà còn hận Tần Mặc. Bởi nguyên do Đông Phương Lăng không thể ly hôn cũng vì Tần Mặc.
Gia chủ và một số người ở Đông Phương gia luôn chán ghét khi nhìn Tần Mặc. Mỗi dịp có tiệc bọn họ chỉ mong Tần Mặc tốt nhất không nên đến. Mà dù có đến cũng chỉ nhận được sự ghẻ lạnh của Đông Phương gia ngoại trừ một người là Đông Phương Hạo.
Hồi nhỏ Đông Phương Hạo chính là cái đuôi nhỏ hiền lành gọi một tiếng anh họ, hai tiếng anh trai, ba tiếng lão đại. Nhiều lần cũng chọc cười Tần Mặc. Bọn họ hai đứa trẻ bằng tuổi nhau cùng nhau trải qua thời trẻ trâu nghịch ngợm, nhưng chỉ được một thời gian bọn họ đã không thể cùng chơi với nhau được nữa.
Đến lúc gặp lại cả hai người như đang đứng ở một thế giới khác vậy. Một người ở trên cao được ca ngợi là nhi đồng thiên tài, một người ngơ ngác đứng nhìn trong đám người kinh hô một tiếng.
Vì người nhà, vì sự ngăn trở giữa lối suy nghĩ cùng sự trưởng thành khác nhau đã khiến cả hai dần xa cách, nhưng ở một phương diện nào đó trong lòng Đông Phương Hạo vẫn luôn tự hào và kính trọng Tần Mặc.
Nhưng Tần Mặc không biết, trong lòng buồn bực càng vì điểm số lúc này của Đông Phương Hạo mà thêm khó chịu.
Tần Mặc thiết nghĩ phải chăng mình dùng lời không tốt chọc đến tự trọng của Đông Phương Hạo, nên mới khiến hắn thể hiện không tốt dẫn đến số điểm mới càng ngày càng thụt so với lần bắn đầu.
Tần Mặc oán trách mình nhưng lại không biết Đông Phương Hạo lúc này lo ngại chính mình dùng lời quá nặng, sợ khiến Tần Mặc mất lòng.
Đông Phương Hạo hiếm khi có dũng khí bắt chuyện với Tần Mặc lại vì miệng nhanh hơn não khiến câu chuyện kết thúc không vui vẻ. Hắn cực kỳ để ý đến điều này dẫn tới không tập trung mà nhiều lần bắn không chuẩn.
Đến khi cuộc thi cá nhân kết thúc Đông Phương Hạo người có tiềm năng được giải nhì liền rớt xuống giải ba với số điểm là 26.
Đông Phương Hạo buồn thúi ruột nhưng đã không còn cách nào để thay đổi. Hắn đành cầm giải ba mà u buồn thở ngắn thở dài.
…
Lê Hiếu tức giận đến mức mặt đỏ bừng, nổi gân xanh, nhưng hắn không thể làm ra hành động gì bởi Sở Thiên Vũ đã ngăn hắn lại.
Cục diện này không cho phép Lê Hiếu làm theo bản tính của mình nữa, nhưng hắn cũng không thể nhục nhã mà quỳ xuống xin lỗi Doãn Tùng Khiết được. Thực sự không thể được!
Điều này chẳng khác nào giết Lê Hiếu.
Người như Lê Hiếu kiêu ngạo có lòng tự trọng, bản năng không cho phép hắn hạ mình trước ai ngoại trừ kẻ mạnh mà hắn công nhận. Mà người như Doãn Tùng Khiết đánh thì không đánh lại hắn, bộ dạng lại yếu ớt nhưng ánh mắt lại khiến người khác cực kỳ chán ghét.
Giống như thiên địch trời sinh, Lê Hiếu không ưa người này.
Bây giờ dám bảo hắn quỳ xuống xin lỗi. Mơ cũng thật đẹp đi!
Lê Hiếu hừ lạnh. Huênh hoang hất cằm.
Bạn đang đọc bộ truyện Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện, truyện Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện , đọc truyện Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện full , Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện full , Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện chương mới