TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Được."
Rõ ràng Lâm Trọng Đàn đang không ở đây nhưng ta lại trả lời tự nhiên như thể hắn sẽ nghe thấy.
Cảm xúc của ta về hắn lúc này vừa là áy náy, cũng nhất thời có chút oán hận.
Ta và hắn sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, quen biết nhau từ năm mười ba tuổi.
Giờ ta đã hai ba tuổi rồi, thoáng cái đã dây dưa với hắn cả mười năm.
Lâm Trọng Đàn từng là người thân mật với ta nhất trên đời này, ta đã từng oán hận hắn, ghen ghét hắn, cũng từng yêu hắn.
Hắn đối với ta mà nói vừa như cành nguyệt quế trước cửa sổ, cũng vừa như là ung nhọt trong xương.
Có lẽ là do chúng ta đã quen nhau sai thời điểm, giờ có thể chấm dứt cũng là chuyện tốt.
Cứ thế thanh toán xong là tốt nhất, từ giờ đến cuối đời ta không còn muốn tái kiến Lâm Trọng Đàn nữa.
Ta nhìn về phía Tống Nam nói "Nếu đã như vậy thì không cần nhờ người của hắn tiếp ứng để ly kinh nữa, giờ hắn đã là Vu Mệnh của Bắc Quốc, còn ta lại là cửu hoàng tử Bội triều, hai nước tuy có bang giao nhưng cũng không thể quá mức thân cận.
Mấy ngày nay ta đã nghĩ kỹ, ta đã xác định mình là hoàng tử, sống trên máu và mồ hôi nước mắt của nhân dân thì càng không thể ích kỷ.
Tống Nam, trước đây ta đã từng hỏi ngươi có nguyện ý trung tâm đi theo ta không, hiện giờ ta lại hỏi ngươi một lần nữa, nếu ta đã quyết ý muốn lật đổ đảng Thái Tử thì ngươi có còn nguyện ý theo ta không?"
Ánh mắt Tống Nam biến đổi không ngừng, cuối cùng hắn kiên định ôm quyền trước ngực đáp, "Ta xin như Thiên Lôi để Cửu hoàng tử sai đâu đánh đó, vì ngài phục vụ, đến chết không phai."
"Được, ta muốn ngươi từ nay về sau không nghe lời Lâm Trọng Đàn nữa, nếu ngươi không chịu thì cũng đừng quay lại nhìn mặt ta" Ta đứng lên, "Sắc trời đã tối, nên gọi người vào đốt đèn đi thôi."
Ta từng ôm hy vọng có thể đưa những người thân yêu quý rời khỏi kinh thành, nhưng dưới bầu trời này thì đất nào không phải là đất của Thiên tử, ta không có khả năng cùng mang theo Trang quý phi và Hoàng Thượng trốn đông trốn tây cả đời, hơn nữa khắp thiên hạ đang đại loạn, ta cũng không thể cô phụ tín nhiệm của Hoàng Thượng đối với ta.
Thái Tử......!Hắn đã giết ta lại còn đổ tội lên đầu Lâm Trọng Đàn, tiện đà còn không tiếc tay hạ độc mẫu phi của ta chỉ để ép ta hồi cung, thô bạo thành tính, làm liều không cố kỵ, vì chi tư của bản thân và ngôi vị hoàng đế mà nhắm mắt làm ngơ trước vạn dân đang sống trong cảnh đói khổ lầm than.
Ta nên làm việc gì đó để thay đổi.
Cứ tháng chín hàng năm trong cung sẽ tổ chức yến tiệc thưởng hoa, năm nay yến hội rõ ràng có phần ít xa hoa đi nhiều.
Ta đứng ở trong vườn hoa, bên cạnh là Tứ hoàng tử, tuy nhìn hắn là người có phần thô nhưng dù là thủ công mỹ nghệ hay trồng cây nuôi cá hắn đều rất giỏi.
Hắn nhẹ nhàng đứng giảng giải cho ta cách chăm sóc cây hoa trước mắt ra sao, ta liếc mắt nhìn chung quanh một lượt rồi khẽ kéo hắn một phen, "Tứ ca, ngươi mới vừa uống nhiều rượu như vậy, không định đi thay quần áo sao?"
Tứ hoàng tử ngẩn ra một lát, sau đó mới phản ứng lại, "Ta cũng đang có chuyện muốn nói với ngươi, ngươi đi cùng ta đi, chúng ta vừa đi vừa nói."
Chỗ thay quần áo là khu vực hẻo lánh ít người qua lại, Tứ hoàng tử phân phó cung nhân không cần tới hầu hạ, đến khi chỉ còn hai người bọn ta ta mới thấp giọng nói, "Tứ ca, ta có một chuyện rất quan trọng muốn nói với ngươi."
"Ngươi mau nói" Tứ hoàng tử đáp.
"Phụ hoàng nói cho ta biết người để ngọc tỷ ở đâu."
Những lời này của ta làm ánh mắt Tứ hoàng tử đại biến, hắn nhanh chóng đi ra bên ngoài nhìn một lượt rồi mới quay trở về, "Phụ hoàng nói với ngươi chuyện này, vậy ngươi......"
"Tứ ca, ngươi hẳn là cũng hiểu rõ ta, ta cũng không mong tưởng kế thừa ngôi vua, ta không tin mình là một người lãnh đạo tốt, nhưng thế cục lúc này đã quá loạn, trong nước khốn khổ nên ta cũng không thể lùi bước được nữa.
Ta chuẩn bị cầm ngọc tỷ đi tìm Đông Tuyên vương, nhưng mong Tứ ca có thể giúp ta ly kinh.
Tứ ca nên biết nếu ta bại thì ngọc tỷ sẽ rơi vào tay Thái Tử, đến lúc đó sự sẽ không còn cứu vãn được nữa."
Ta không dám xác định rằng liệu Tứ hoàng tử có phần tâm tư nào với ngôi vị Hoàng Đế hay không, nhưng chỉ dựa vào ta thì xem chừng rất khó có thể thành công.
Ta chỉ có thể nhờ Tứ hoàng tử giúp ta, hắn giờ đã khai phủ phong vương, chắc chắn có thuộc hạ tận trung có thể sử dụng được.
Tứ hoàng tử cũng không trực tiếp đáp ứng ta ngay, hắn xoa nắn hai tay, đi qua đi lại, một lát sau liền đi đến trước mặt ta, "Ngươi từ trước đến nay vốn thể nhược, từ nhỏ được nuôi dưỡng ở trong cung và còn chưa lăn lộn ở bên ngoài bao giờ, việc này......!Việc này quá nguy hiểm!"
"Tứ ca, hiện tại thật sự không còn cách nào khác, ngươi hẳn là cũng chú ý tới tình hình dân chạy nạn dạo gần đây, hiện giờ tìm khắp kinh thành không thấy bóng dáng một dân chạy nạn nào, là bởi vì sinh hoạt của bá tánh đã khá lên sao? Không phải, bọn họ đều bị đuổi khỏi kinh hết rồi, Thái tử còn chẳng màng đến những người dân đã vì Bội triều mà chăm chỉ lao động, nộp thuế giao lương, phục dịch tòng quân."
Lời của ta làm Tứ hoàng tử đột nhiên trầm mặc, trước đây khi còn ở Thiên Cực Cung ta đã để ý thấy có nhiều dân chạy nạn từ sớm, hắn ở kinh thành thì hẳn là còn biết rõ hơn ta, đặc biệt là hắn còn thượng triều mỗi ngày, tiếp xúc triều sự.
Ngực hắn kịch liệt phập phồng vài lần, cuối cùng giơ tay nắm lấy bả vai ta, "Tòng Hi nói rất đúng, hiện giờ đã hồng thủy ngập trời, ta cũng không thể ngồi xem mặc kệ được nữa.
Ngươi yên tâm, Tứ ca ta sẽ lấy mạng ra cược canh bạc này, cũng tất nhiên toàn lực bảo hộ ngươi bình an ly kinh đến Hán Trung.
Nhưng việc này vạn không thể vội, chúng ta phải mưu kế một phen"
Nghe Tứ hoàng tử đáp vậy nhưng lòng ta cũng không nhẹ đi là bao, con đường này một khi đã quyết thì không thể quay đầu.
Bạn đang đọc bộ truyện Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh, truyện Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh , đọc truyện Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh full , Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh full , Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh chương mới