Hai người kia tương đối ích kỷ, nhưng với con mình lại rất thương yêu.
Hai người bọn họ chỉ coi thường Lâm Mạc Huy, đối xử với Hứa Thanh Mây như vậy cũng là bởi vì Lâm Mạc Huy.
Cho nên, lần này mặc dù Hứa Thanh Tuyết cùng Hoàng Kiến Đình gây ra chuyện, nhưng Hứa Đình Hùng cùng Phương Như Nguyệt cũng sẽ không thực sự đánh đuổi hai người họ.
Lúc đó là đang bực bội, hơn nữa, chủ yếu là làm dáng một chút.
Đối với tình huống như vậy, Lâm Mạc Huy cũng không để ý.
Còn chỗ ở này cũng chỉ là tạm thời.
Về đến phòng, Hứa Thanh Mây đang ngồi trong phòng giận dỗi.
“Không phải anh nói rồi sao, chỗ này chỉ là tạm thời thôi.”
“Về sau tới ở khu Đảo Xanh, chỉ có hai người chúng ta, vậy không được sao?”
Hứa Thanh Mây lườm Lâm Mạc Huy: “Được rồi, biết anh bây giờ là phú hào họ Lâm rồi, cả ngày ra oai ở khu Đảo Xanh.”
“Em nói cho anh biết, dù chúng ta có tiền cũng không thể tiêu xài như vậy!”
“Tiền này phải giữ lại, sống ở nhà, phải tính toán tỉ mỉ, hiểu không?”
Lâm Mạc Huy cười nhẹ, Hứa Thanh Mây càu nhàu như vậy lại khiến cho anh cảm thấy rất ấm áp.
Hai người đang nói chuyện phiếm, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Lâm Mạc Huy mở cửa, Phương Như Nguyệt và Hứa Thanh Tuyết liền đi vào.
Hai người cũng không nói chuyện, đi thẳng tới bên giường.
Phương Như Nguyệt đi vòng quanh cái giường này vài vòng, nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
Hứa Thanh Tuyết thì bên cạnh, không ngừng miêu tả công năng cái giường này với Phương Như Nguyệt, càng nói, hai mắt Phương Như Nguyệt càng tỏa sáng.
“Cái giường này không tệ nha!”
“Ai da, mẹ với bố con, nếu có thể có một cái giường lớn như vậy, cũng tốt nha!”
“Thanh Mây, con cũng biết, bố con bị bệnh về cổ, xương sống thắt lưng cũng không ổn, bác sĩ dặn dò để cho ông ấy ngủ giường tốt một chút.”
“Nhưng gia cảnh chúng ta lúc đó, vì nuôi hai chị em con đến trường, nào có tiền mua giường tốt gì chứ.
“Con xem bố con, bây giờ đi đường, lưng cũng hơi còng, đây chính là bệnh căn lúc đó lưu lại.”
Phương Như Nguyệt ngồi ở trên giường lải nhải.
Hứa Thanh Mây thấy thật hết chỗ nói, cô đương nhiên hiểu ý Phương Như Nguyệt.
Bà ta muốn cái giường này, nhưng lại ngại nói, cho nên cứ nói bóng nói gió như vậy.
Nếu đổi thành bình thường, Hứa Thanh Mây cũng không thèm để ý những thứ này.
Nhưng trải qua chuyện tối qua, trong lòng Hứa Thanh Mây vẫn còn đang nín nhịn đây.
Hứa Thanh Tuyết dẫn Phương Như Nguyệt tới, không nghi ngờ gì, nhất định là Hứa Thanh Tuyết nói chuyện cái giường này cho Phương Như Nguyệt.
Thật ra, Hứa Thanh Tuyết cũng rất muốn cái giường này, nhưng cô ta hiểu rõ địa vị bản thân ở nhà, gần như không lấy được cái giường này.
Thế nhưng, cô ta lại không cam lòng để Hứa Thanh Mây và Lâm Mạc Huy ngủ giường đắt đỏ như vậy, nên mới tìm tới Phương Như Nguyệt, muốn để Phương Như Nguyệt lấy cái giường này đi.
Trong lòng Hứa Thanh Mây lửa giận phừng phừng, từ nhỏ đến lớn đều là như vậy.
Thứ Hứa Thanh Tuyết không có được, coi như cô ta phá hỏng, cũng không muốn để Hứa Thanh Mây có được!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!