TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương 29
Buổi sáng đầu tiên
Carl thức dậy sớm vào sáng hôm sau với cái cổ cứng đơ và đau buốt. Nó không bao giờ nghĩ rằng nó có thể ngủ trong một cái hang nhỏ xíu với cửa hang đã bị tuyết lấp đầy một màu trắng xoá. Nó không phải là một công tử nhà giàu nhưng cũng chưa bao giờ ngủ giữa đồng nguyên hoang vu hẻo lánh như thế này. Nó cũng không được trang bị những kỹ năng tự vệ giữa thiên nhiên hoang giã mặc dù bố nó là vệ thần và mẹ nó cũng làm trong quân đội. Trong một thoáng nó tự cảm thấy mình vô cùng yếu đuối so với Ellen - cô gái hiện giờ vẫn đang ngủ ngon lành bỏ quên cái lạnh bên ngoài với lớp áo choàng đắp mà nó đưa tối qua bị lệch sang một bên. Mái tóc xoã ra và gương mặt mệt mỏi in hằn những suy nghĩ, rất có thể tối qua Ellen đã ngủ khá muộn, có thể là để nghĩ về mẹ cô.
Carl lồm cồm bò ra khỏi hang với cái lạnh thấu xương lùa vào gan bàn tay khi nó cố gắng vạch lớp tuyết phủ kín cửa để ra ngoài. Ở bên ngoài, trải một màu trắng xoá ngút ngàn tầm mắt bao trọn lên toàn bộ vùng đồng nguyên trống trải. Đôi lúc, lác đác trên nền trời mờ đục, thi thoảng có vài đám mây lơ đãng trôi bồng bềnh, phớt lờ cái giá buốt đang bủa vây khắp nơi xung quanh chỉ sau có vài tiếng của một đêm ngắn ngủi.
Carl bỗng thấy khát khô cổ, nó nhìn quanh quất hằng mong có một con suối nào đó vô tình mà vắt ngang qua cánh đồng cỏ trắng xoá nhưng điều đó hẳn như là vô lý. Sau một hồi suy nghĩ khá lâu, nó bỗng nảy ra ý tưởng đun tuyết để tạo nước. "Mình thông minh thật!" - Nó tự nhủ với mình khi cố gắng xua tan cái lạnh buốt cứ len lỏi từ những đụm tuyết mà nó cào cào để mang vào trong hang.
Nhưng một rắc rối nữa lại xảy đến, Carl tìm mãi mà không có cái gì để đựng trong khi đám tuyết trong tay thì đang rỉ rả chảy nước khiến tay nó trở nên cứng đờ vì lạnh.
Bỗng dưng, một vài tiếng động kỳ lạ mà nó nghĩ là tiếng động cơ vang lên và to dần. Nó đoán là chuyến tàu lửa đầu tiên của buổi sáng xuất phát từ ga Mindi phía bên kia dãy Angasdill, giờ đang băng qua con đường sắt vắt lên vùng đồng nguyên bên ngoài. Tiếng động cơ nghe vui tai và khiến nó cảm thấy nó không phải là con người duy nhất có mặt trên vùng đồng hoang chỉ toàn gió với tuyết này. Nó chợt nghĩ đến con sư tử trong đống hỗn độn những liên tưởng trước khi tự hỏi không hiểu con thú đó giờ đang ở trốn nào, chắc rằng nó đang bay lượn trong vô vọng để tìm kiếm một con mồi tươi sống vừa miệng trong một vùng thiên nhiên khô cằn và hoang dã này.
- Bạn làm gì với đống tuyết đó? - Tiếng Ellen hỏi. Cô nàng đã dậy từ bao giờ, có thể vì tiếng động cơ tàu hoả đang trở lên lớn hơn rất nhiều.
Nó bất giác thả rơi đám tuyết trong tay, nhìn cô nàng với vẻ ái ngại. Nó trả lời:
- Mình muốn kiếm cái gì uống!
Ellen mỉm cười nhìn nó. Kiểu cười mà nó cho rằng cô đang cố tình hạ thấp phẩm giá cũng như kỹ năng sinh tồn của nó. Cô nàng nói:
- Để tôi! - Rồi nhoài tay ra khỏi cửa hang, vốc một nắm đầy tuyết mang vào.
Ellen xoay tay còn lại trên cụm tuyết trắng xoá, giống kiểu người ta xoắn những dải socola lên chiếc kem ốc quế. Điều đó quả thực rất có hiệu quả. Cụm tuyết bỗng chốc tan ra thành nước, nhưng chúng không rơi lả tả mà cuộn gọn lại thành một quả cầu trong suốt và không ngừng chuyển động trên tay Ellen.
Cô đưa cho Carl bấp chấp cái nhìn đầy tính nghi hoặc của nó về cách mà cô tạo ra một quả cầu nước biết xoay tròn trong không trung. Rồi cô lại làm một cái tương tự thế ình. Cô mời nó:
- Bạn thử chứ?
Nó nhíu mày hỏi:
- Nhưng bằng cách nào?
Ellen lại cười, cái nụ cười mà giờ này nó cho là đã không còn hút hồn nữa mà chứa đựng đầy dẫy vấn đề.
- Nhìn tôi này!
Rồi liền đó là cô nàng đưa quả cầu nước lên miệng, hút dần từng tia nước xoắn xíu tách ra từ đám chung trước khi nó cạn kiệt. Carl ngay lập tức liên tưởng tới cách những con nhện hút dịch tiết ra từ con mồi đã chết của chúng. Trông nó cũng na ná như thế này.
- Sao cậu làm được thế?
- Thì đưa lên và uống thôi! - Lại là cách trả lời kiểu trẻ con đó. Carl thực sự không hiểu cô nàng này nghĩ vậy thật hay cố tình trêu đùa nó.
- Ý tớ là - Nó nói chậm từng chữ - Sao cậu có thể tạo ra quả cầu nước đó?
Vài tiếng ậm ừ khó hiểu trước khi Ellen trả lời:
- Tôi đọc trong sách... đọc thêm!
Giờ thì nó cóc cần che giấu nữa, nó quyết định tấn công để tìm hiểu vấn đề gì phía dưới những câu nói và hành động bí ẩn của cô nàng này. Nó hỏi:
- Thậm chí cậu còn không cần đến thần chú?
- Tôi đọc nhỏ! - Ellen có vẻ bối rối.
- Tớ cam đoan rằng môi cậu không hề mấp máy! - Nó tiếp tục.
- Có mà... Rất nhỏ! - Ellen tránh ánh nhìn của nó.
- Thậm chí là đến những học viên đã tốt nghiệp Morgus cũng không thể nào làm thành thục điều đó chỉ với một câu thần chú đọc thầm! - Nó kiên quyết khẳng định - Trong khi cậu mới chỉ là học viên năm nhất!
Ellen không trả lời. Cô định bỏ ra ngoài nhưng nó kịp kéo ngay tay cô lại. Nó không thể để cô đi dễ dàng như thế được:
- Thực ra cậu là ai?
- Ta cần lên đường ngay! - Cô nói như quát vào mặt nó nhưng nó vẫn kiên quyết giữ chặt.
- Nếu cậu không nói thì tớ e là sẽ không thể giúp cậu được nữa!
Ellen giật mạnh tay ra khỏi cái nắm của nó. Cô nhìn nó chừng nửa phút trước khi chẳng nói chẳng rằng mà bỏ ra ngoài. Cô lảo đảo bước đi trong lớp tuyết dày tới cả gang tay mà không hề nhìn lại.
Bạn đang đọc bộ truyện Trường Học Các Vị Thần: Nguồn Gốc Phép Thuật tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trường Học Các Vị Thần: Nguồn Gốc Phép Thuật, truyện Trường Học Các Vị Thần: Nguồn Gốc Phép Thuật , đọc truyện Trường Học Các Vị Thần: Nguồn Gốc Phép Thuật full , Trường Học Các Vị Thần: Nguồn Gốc Phép Thuật full , Trường Học Các Vị Thần: Nguồn Gốc Phép Thuật chương mới