TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thời gian không chờ đợi, mặc dù lưu luyến, Tang Chi vẫn không thể không nói lời từ biệt.
"Chăm sóc bản thân cho tốt, biết không?"
"Được rồi." Tố Lặc đáp một tiếng, đích thân đưa nàng ra ngoài, bất quá trong mắt các cung nhân, Hoàng hậu tự mình ra cửa là để tiễn Tĩnh phi mà thôi. Vừa ra khỏi điện Tang Chi đã liền cúi đầu thật thấp, nàng vẫn là lo lắng bị người nhận ra.
Ra khỏi Long Phúc môn, đi vài bước đã nhìn thấy Vĩnh Thọ cung phía xa xa. Tang Chi vốn muốn ngay tại đây cáo từ quay trở lại Trữ Tú cung, nhưng chưa kịp lên tiếng đã thấy Tĩnh phi đột nhiên dừng bước, ánh mắt nhàn nhạt hướng về phía bên kia. Dõi theo ánh mắt Tĩnh phi, Tang Chi quay đầu nhìn lại, nhìn thấy hàng đèn lồng đỏ treo trước đại môn Dực Khôn cung sáng rực, đèn đuốc tỏa ra thứ ánh sáng lung linh mờ ảo. Trước Dực Khôn môn có một bóng hình nữ tử yểu điệu, xem ra tuổi tác không lớn, thân hình thon thả uyển chuyển, thoạt nhìn đã khiến cho người ta nảy sinh cảm giác muốn bảo vệ. Xem ra người này là chủ tử, trang phục hoa lệ, phía sau trái phải còn có cung nữ thái giám. Tang Chi khẽ cúi đầu, ánh mắt lặng lẽ lướt qua trong tích tắc, lại ngoài dự đoán nghe được tiếng cười lạnh khinh thường của Tĩnh phi.
Đoàn người của Tĩnh phi đứng đối diện Dực Khôn môn không xa, dường như vị cung phi kia đã nghe được thanh âm của Tĩnh phi, do dự một chút, đi tới nơi này.
Không đợi người kia tới trước mặt mình, Tĩnh phi tảng lờ như không nhìn thấy, bước chân ung dung đi thẳng về phía Vĩnh Thọ môn. Tang Chi theo sát sau lưng Tĩnh phi, lại nghe được giọng nói e lệ dịu dàng của nữ tử ở phía sau đang hành lễ, "Thỉnh an Tĩnh phi nương nương."
Không ngờ Tĩnh phi quay người lại, ngữ điệu mát lạnh mà như thể đang chất vấn, "Bổn cung còn nghĩ là ai khác cơ đấy, không ngờ là Thục Huệ phi a?" Rồi giọng nói dường như dịu đi, ôn hòa mà châm chọc, "Thân tỷ tỷ đang bị giam lỏng, ngươi lại ung dung nhận ân trạch hậu đãi. Hôm nay Hoàng thượng lại lật thẻ Dực Khôn cung đấy sao?"
Thục Huệ phi – Tang Chi bừng tỉnh, hóa ra chủ vị Dực Khôn cung lại là thân muội muội của Hoàng hậu. Nàng nhớ lại lời Lục Oanh từng nói, nếu so với Hoàng hậu nương nương thì Thục Huệ phi còn được sủng ái hơn.
Thục Huệ phi khẽ mím môi, "Hoàng hậu nương nương hành động không đúng mực, thân là người của Khoa Nhĩ Thấm bộ lại càng phải tỉnh táo biết trái phải, tuyệt đối không thể tiếp tay làm chuyện sai. Thần thiếp ghi nhớ trong lòng, không dám sơ sẩy."
Vạn lần không thể ngờ Thục Huệ phi lại nói ra những lời này! Tang Chi không ngờ, theo quán tình ngẩng đầu nhìn lên. Ánh mắt dõi về phía Thục Huệ phi, phảng phất quét qua gương mặt người kia, Tang Chi nhìn ra được tia lạnh lùng lãnh liệt ẩn giấu trong đáy mắt nàng. Lòng Tang Chi cũng theo đó mà nhanh chóng trầm xuống, phát lạnh. Thục Huệ phi là thân muội muội của Hoàng hậu, hôm nay Hoàng hậu lâm hiểm cảnh, xét tình xét lý là muội muội thì phải dốc lòng giúp đỡ lo lắng cho tỷ tỷ mới phải. Đã không có động thái giúp đỡ, hiện tại còn chính miệng nói hành động của Hoàng hậu không đúng mực, Tang Chi quả thực không thể cứu vãn sự khinh thường, ánh mắt lại cụp xuống, nhưng âm trầm đến tột đỉnh.
"To gan!" Tĩnh phi biến sắc, đanh giọng mà quát, "Ngươi, một cung phi Tam phẩm vị lại dám hàm hồ bàn luận về Trung cung, đây là tội gì!" Nàng bước tới mấy bước bức trước người Thục Huệ phi, "Tuy rằng Hoàng hậu đang bị giam lỏng, nhưng Hoàng hậu thì vẫn là Hoàng hậu. Thục Huệ phi, ngươi nói năng lỗ mãng, mạo phạm Trung cung, coi thường Hoàng thất, tội không dung thứ!"
"Thần thiếp biết tội!" Thanh âm của Tĩnh phi không lớn, nhưng từng chữ từng chữ vang lên khiến cho Thục Huệ phi lui lại một bước, sắc mặt trắng nhợt, vội vàng quỳ xuống, cung nữ thái giám phía sau cũng theo chủ tử mà quỳ.
Tang Chi đứng một bên nín thở tập trung suy nghĩ, cảm thấy khí thế của Tĩnh phi thực quá mạnh mẽ, bộ dáng không giận mà uy này quả thực chính là phong thái của mẫu nghi thiên hạ. Nếu không phải cá tính nàng quá mạnh, nhất định sẽ là một Hoàng hậu khiến người ta tâm phục khẩu phục.
Nhất thời trong khoảnh khắc, Long Phúc môn yên tĩnh không tiếng động. Ngay vào lúc này, nương theo ánh trăng, Tang Chi thấp thoáng nhìn thấy một đoàn người theo hàng lối đi tới từ Nguyệt Lương môn, mà dẫn đầu lại là một loan giá, nhìn từ xa đã biết không phải của phi tần. Nàng thảng thốt trong lòng, vội vàng tiến lên khuỵu gối làm một cái phúc với Tĩnh phi, "Nương nương, trời đã khuya, người coi chừng nhiễm lạnh." Nói xong, liền cực nhanh mà quay đầu về phía Nguyệt Lương môn, ra hiệu cho Tĩnh phi nhìn lại.
Tĩnh phi nghiêng đầu nhìn lướt qua, thần sắc có chút ngưng lại, rồi như thể đang ẩn nhẫn sự tức giận. Thục Huệ phi hiển nhiên là nhìn thấy đoàn loan giá của Hoàng đế từ xa tới đây, gương mặt liền chỉ còn mừng rỡ rạng ngời, hết thảy e sợ đều đã bay biến. Tang Chi âm thầm liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy được thập phần chờ mong vui sướng đang lấp lóe lên trong ánh mắt Thục Huệ phi, chính là một bộ dáng thiếu nữ chờ ái lang. Tĩnh phi thu ánh mắt lại, quay đầu nhìn qua Thục Huệ phi, cũng đã nhìn thấy biểu tình thiết tha của người kia đang một lòng hướng về phía Nguyệt Lương môn. Có thể là do ảo giác, Tĩnh phi có chút hoảng hốt.
Nhớ lại năm ấy, không phải chính bản thân nàng cũng mang dáng vẻ như vậy hay sao, một bộ dáng mong chờ quyến luyến, có biết bao nhiêu vui vẻ mừng rỡ.
Nhưng mà, nơi hậu cung này nào có tình nghĩa phu thê. Ánh mắt Tĩnh phi lại lạnh xuống. Một Đế vương, hậu cung ba ngàn, nói từ 'yêu' bên tai quân thượng không khác gì đàn gảy tai trâu. Và lại nói Đổng Ngạc phi này, ai biết được vinh sủng quyền thế sẽ kéo dài tới khi nào? Hoàng đế a, khi sủng ái ngươi có thể đem ngươi chạm tới mây xanh, nhưng khi vứt bỏ cũng sẽ gọn gàng nhanh chóng đến tàn nhẫn.
Tĩnh phi không muốn nhìn thấy Thuận Trị đế, tình cảm của nàng và vị Đế vương trẻ tuổi này sớm đã hao mòn không còn một chút, hiện tại nhìn thấy chỉ thêm ghét hận. Nàng nói với Tang Chi, "Hồi cung."
"Vâng." Tang Chi tiến tới đỡ lấy tay nàng. Nhưng mà, về Vĩnh Thọ cung phải đi qua Vĩnh Thọ môn, mà muốn qua Vĩnh Thọ môn thì nhất định phải đi qua Nguyệt Lương môn, xem ra không thể tránh mặt. Tang Chi đỡ một tay Tĩnh phi, uyển chuyển bước sát bên cạnh, âm thầm nhìn sang, chỉ thấy thần sắc người kia không chút biến đổi, ung dung nhìn thẳng đi về phía loan giá đang tới.
Khi loan giá đi ngang qua, Tĩnh phi khuỵu gối làm một cái phúc thật sâu. Mà Thuận Trị đế cũng không hề nhìn nàng một cái, dường như người kia chẳng tồn tại. Cứ như thế, loan giá trực tiếp lướt qua các nàng.
Loan giá đi rồi, Tĩnh phi vịn tay Tang Chi mà đứng thẳng lên, lại tiếp tục lãnh đạm ung dung bước đi.
Tang Chi nghe tiếng bước chân của đoàn người theo hầu loan giá đã qua đi, lại nghĩ lại cảnh tượng Hoàng đế và Tĩnh phi, lưng đối lưng, chẳng hề nhìn mặt, như thể hai người xa lạ không chút quen biết, nàng khó lòng kìm được tiếng than thở. Nghe nói xưa kia Thuận Trị và Tĩnh phi cũng được coi là kiêm điệp tình thâm đấy, nào ngờ đến cuối cùng tình cảm lại vỡ tan thành mảnh, đến nhìn mặt nhau cũng không nguyện.
Cho dù năm xưa là Trung cung chi chủ, hay hôm nay là phế Hậu, Tĩnh phi trước sau vẫn cứng đầu không chịu thua như thế. Mà Hoàng đế, Hoàng đế đương nhiên sẽ không chịu thua rồi. Huống chi hắn đã có cả hậu cung đua nhau khiến hắn hài lòng, há lại tự hạ bản thân vì một phế Hậu?
Tang Chi trầm mặc suy tư, bất giác đã đưa Tĩnh phi về tới Vĩnh thọ môn. Cẩm Tú vội vàng chạy ra cung nghêng, "Nô tỳ tham kiến nương nương, cuối cùng cũng trở về rồi!"
Thần sắc Tĩnh phi thả lỏng, cười nhẹ, "Nhìn ngươi mong ngóng như thế, bổn cung tới thăm Hoàng hậu một lát cũng cảm thấy gấp gáp đây." Nói, liền thuận tay đưa khăn tay của mình cho Cẩm Tú, "Lo lắng tới đổ mồ hôi như vậy a, mau lau đi."
Mi tâm tràn đầy dịu dàng, Tang Chi nhìn cảnh này, lại để ý thần sắc của Tĩnh phi, tự nhủ trong lòng, đây chính là chủ tớ tình thâm trong phim vẫn có đấy sao?
Cẩm Tú nhận lấy khăn tay, rồi tới thay Tang Chi đỡ lấy tay Tĩnh phi, "Trời lạnh như vậy, chủ tử mau mau vào thôi."
"Không vội." Tĩnh phi phẩy tay, liếc mắt qua Tang Chi, "Ngươi cũng vào đi."
Tang Chi nào dám không vào.
Vừa đỡ Tĩnh phi ngồi vào chủ vị, Cẩm Tú đã lanh lẹ dâng lên một tách trà gừng.
"Ngươi muốn giúp Hoàng hậu không?"
Bạn đang đọc bộ truyện Trung Cung Lệnh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trung Cung Lệnh, truyện Trung Cung Lệnh , đọc truyện Trung Cung Lệnh full , Trung Cung Lệnh full , Trung Cung Lệnh chương mới