TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Từ ngày cô cứu cô bé đó đã hơn một tuần rồi , mà cô vẫn không moi ra được thông tin gì về người thân của con bé.
Thứ cô tích góp được là cô đã hiểu được con nhóc này một phần nào rồi , không ngờ khi nó thân thiết với ai là nó nói nhiều như một bà cô vậy đó ...!
Vừa đi trên hành lang bệnh viện cô ngao ngán suy nghĩ về đứa trẻ Thùy Liên kia , đẩy cửa phòng cô thấy Thiên Hạo đang chơi game còn Thùy Liên thì đọc sách.
Bước lại gần đưa đồ ăn đến
" A ...!Chị về rồi sao , em đói muốn chết luôn nè " Đôi môi chu ra phúng phính cực kì đáng yêu ...!Đúng ! Người vừa nói câu này chính là Thùy Liên
" Chị phải đi khá xa để mua những món này đó , ăn không hết chị sẽ phạt em " Cô nhẹ giọng khiển trách
" Vâng ạ "
Khi bày đồ ăn ra bàn thì con nhóc đó lao vào ăn như sói đói vậy , miệng còn cứ lày bày nói này nói kia
" C...Chị ...iết ông anh iêng hạo ảnh xấu ính ông cho em chơi gem ùng á ( Chị biết không anh Thiên Hạo ảnh xấu tính không cho em chơi game cùng á ) "
Cô phì cười khi thấy sự đáng yêu của tiểu thiên thần này , còn Thiên Hạo với tay lấy ly sữa trên bàn uống không quan tâm lời nói xấu đó
" Ày ữa ủa em mà ( Này sữa của em mà ) "
" Khát "
" Át ì lấy ước lọc à uống ( Khát thì lấy nước lọc mà uống ) "
" Lười "
" Ái gì ! Ỡn ặt ả ? ( Cái gì ! Giỡn mặt hả ? ) "
Cô ngồi kế bên nghe hai đứa trẻ tranh luận mà buồn cười , có hai đứa bé này bầu bạn cô cảm thấy rất vui.
Thùy Liên tuy quậy phá nhưng lại rất đáng yêu , còn Thiên Hạo lạnh nhạt nhưng nhìn người thấu đáo.
Dù thằng bé vẫn chưa gọi cô một tiếng chị hai nhưng cô vẫn rất vui vì nó đang dần quen với mọi thứ ...!
" Thùy Liên à , rốt cuộc người thân của em đâu.
Tại sao họ lại không đến ? "
" Ọ ận ắm , ông ến ược âu ( Họ bận lắm , không đến được đâu ) "
" Em là con của họ sao có thể vì bận mà bỏ rơi em được "
" Ẵng phải ó ị ăm sóc ồi ao ? ( Chẳng phải có chị chăm sóc rồi sao ? ) "
" Nhưng khi em khỏi bệnh cũng phải về nhà mà "
" Hic ...!Cịmuốn ỏ em phải ông ? Cị ghét em ải ông ? ( Hic ...!Chị muốn bỏ em phải không ? Chị ghét em phải không ? ) "
" Không có , thôi chị không hỏi nữa.
Em cứ ăn tiếp đi "
Cô nhẹ nhàng cười xoa đầu con bé , mỗi lần cô hỏi đến là cái nó giở trò khóc sướt mướt vậy đó.
Nên cô cũng mặc kệ vậy ...!
" Tiểu Hạo à , em có muốn mua gì không ? "
" Chị đi đâu à ? "
" Ừ ! Chị định ra siêu thị mua ít đồ , tại lúc nãy gấp quá nên quên "
" Vậy sao ? Trên bàn có tờ giấy chị mua giùm em đi "
Thằng nhóc chỉ tờ giấy trên bàn đã được để sẵn , cầm lên mà cô không khỏi trầm mặt.
Biết ngay thằng bé này không tốt lành gì mà
" Vậy hai đứa ở lại , có gì thì gọi cho chị "
Cô rời khỏi bệnh viện , bắt một chiếc taxi đi tới TTTM gần đó.
Bước vào cô đã trở thành trung tâm của sự chú ý , thật là đẹp cũng khổ.
Đi tới quầy thực phẩm cô lựa một ít trái cây ...!Loay hoay một hồi lâu mới xong được phần này , bây giờ cô phải đi mua đồ mà thằng nhóc kia cần.
Đi vào khu công nghệ , thằng bé này rốt cuộc muốn cô mua vài thứ để nó chơi game.
Thật là ...!cô đi qua đi lại mua những đồ mà tiểu Hạo viết , dừng lại trước một chiếc laptop Gaming MSI.
Cô cứ nhìn chăm chăm vào nó ...!
Hình như trong cửa tiệm này chỉ còn một cái.
Vậy thì mua trước để sao này có việc cần thì làm ...!
Nghĩ vậy cô liền vươn tay ra định lấy nó thì đồng thời cũng có một nam nhân lấy được , quay qua cô liền nhận ra hắn ...!
Mái tóc vàng nhẹ nhàng tung bay.
Đôi mắt hổ phách cũng ngạc nhiên nhìn vào cô.
Trên cơ thể hắn là một chiếc áo sơ mi trắng và quần jean dài , hắn chẳng phải là chàng trai tên Minh Vũ hôm nọ sao ?
" A ...!thì ra là em sao Tuyết Tuyết ? "
" Anh cũng tới đây mua đồ à ? "
" Đúng vậy , anh định vào đây lựa một chiếc laptop.
Nhưng trùng hợp gặp em ở đây "
" Vậy ...!"
Cô nhìn xuống chiếc laptop trên tay cô vẫn đang cầm , bối rối
" Nếu em thích thì cứ lấy , dù sao em cũng nhìn thấy nó trước " Minh Vũ mỉm cười nhìn cô
" A ! Vậy sao được ? "
" Không sao đâu , anh có thể lấy cái khác "
" V...!vậy hay là em mời anh đi ăn , sẵn tiện cảm ơn vì vụ lần trước anh chơi với thằng nhóc kia "
" Vậy cũng được , chúng ta đi "
Thế là khi tính tiền xong cô và Minh Vũ liền đi ăn trưa , bước vào một nhà hàng khá nhỏ kiểu Pháp
" Thật ngại quá bắt em vào một nơi như thế này , chắc em không quen "
" Không sao ! Em không quan trọng lớn hay nhỏ.
Chỉ cần chất lượng tốt "
Cô mỉm cười trả lời hắn , cứ thế cả hai nói chuyện vui vẻ suốt bữa ăn.
Không khí hòa hợp tới mức có rất nhiều người tưởng bọn cô là một cặp vợ chồng mới cưới.
Nhưng quả thật cô và Minh Vũ có rất nhiều điểm tương đồng , ví dụ như ...!Đồ ăn nè , nước uống nè , suy nghĩ cũng khá giống nhau ...!
Không biết vì cái gì mà cô nói là đi ăn chứ cuối cùng lại đi đây đó chơi với hắn suốt tới chiều mới về , Minh Vũ còn chở cô tới tận nhà
" Cảm ơn anh vì hôm nay "
" Không có gì đâu.
Hẹn gặp lại "
Cô cũng mỉm cười gật nhẹ đầu , rồi quay vào trong ...!Bước vào phòng khách cô đã thấy một người hầu chạy đến
" Đại tiểu thư mọi người đang đợi cô bên trong phòng ăn "
" Vậy sao ? Để ta vào "
Cô bước vào phòng ăn sang trọng đã thấy mọi người tập trung đông đủ , nhưng sao hắn cũng ở đây ?
" Cha mẹ , con về rồi "
" Haizz cái con bé này đi đâu mới về , đã ăn gì chưa.
Bọn ta đang đợi con đó "
Nghe tiếng mẹ cô hơi khiển trách , cô liền mỉm cười đi lại ngồi vào ghế ...!
" Sao mọi người không ăn đi , đợi con làm gì ? "
" Thôi thôi , hôm nay Hoàng Phong cũng đến đây ăn cơm với ta , nãy giờ đợi cũng gần nguội luôn rồi.
Mau ăn đi "
Cha cô cất tiếng nói , mọi người mới bắt đầu ăn cơm ...!
" Chị hai , hôm nay em đã giúp công ty giải được một phần văn kiến đó " Y Nhu đang ăn liền dừng lại mỉm cười khoe với cô
" Em gái của chị là giỏi nhất , xem ra phải phiền Phong ca chiếu cố nó "
" Ha ha , em con tất nhiên phải giỏi rồi.
Nào tiểu Hạo con mau ăn đùi gà đi , phải ăn nhiều thì mới đi gặp ông bà nội được " Hành động của mẹ cô khiến ai cũng phải sững sờ
Thấy ai cũng nhìn mình bà liền trách móc
" Nhìn cái gì , còn không mau ăn "
Nghe tiếng mẹ nói không ai dám hó hé gì mà tiếp tục cắm đầu ăn , bề ngoài như vậy nhưng trong lòng ai cũng rất vui.
Vì cuối cùng mẹ cô cũng đã chấp nhận tiểu Hạo ...!
" À đúng rồi , người đưa chị về là ai vậy ? " Y Nhu ngước lên hỏi cô
" À ! Chỉ là một người bạn "
" Ôi ! Vậy sao ? Lúc nãy em nghe tiếng xe liền chạy ra định đón chị thì thấy một anh rất đẹp trai đưa chị về.
Chị còn nói cái gì mà Cảm ơn anh vì ngày hôm nay nữa " Đôi mắt Y Nhu ánh lên tia gian tà , ba mẹ và tiểu Hạo nghe vậy cũng dừng ăn mà nhìn chằm chằm vào cô
" A ! ...!t...thì anh ấy đưa chị về thôi mà "
" Vậy nguyên ngày nay chị đi đâu ? "
Tiếng nói của tiểu Hạo hỏi khiến ai cũng phải kinh ngạc nhưng chủ đề chính vẫn nhắm vào cô
" Chị ...!chị đi ...!mua đồ thôi "
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh, truyện Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh , đọc truyện Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh full , Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh full , Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh chương mới