TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Trọng Sinh Chi Vì Sao Lấp Lánh

Chương 4: Không Quan Tâm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Hà Diệu Linh từ chối ý tốt muốn đưa cô về nhà của hai mẹ con Lâm Nhã. Đợi hai người đi xong, Hà Diệu Linh ngồi ngẩn người một lúc, tay vẫn nắm chặt trái tim kỵ sĩ của Long Thần Vũ mà khẽ mỉm cười. Trong kí ức mơ hồ của Diệu Linh, cô nhớ hình như hồi đó cũng có một anh bạn nhỏ đến bắt chuyện và rủ cô đi chơi. Đáng tiếc rằng vì đợi một người sẽ không quay trở lại mà cô bỏ lỡ mất rồi. Nhìn mặt trời đã dần khuất dạng, Hà Diệu Linh lấy lại tinh thần rồi bước từng bước về nhà. Không sao đâu, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi mà (^~^)/ Diệu Linh, cố lên nào!!!!
Đứng trước căn nhà vừa thân quen mà cũng thật xa lạ, Hà Diệu Linh thật muốn khóc thật to thật to để ném đi tất cả nỗi uất ức và tủi hờn.
"Sao lại đứng đây? Mẹ cháu đâu rồi?"
Một giọng nói nghiêm nghị pha chút lạnh lùng vang lên sau lưng khiến Diệu Linh kích động đến run rẩy cả người. Quay đầu lại, không ngăn đi những giọt nước mắt vỡ òa vì tủi thân, cô chạy nhanh đến ôm ông nội Hà Chấn Phong và khóc nức nở:
"Ông ơi... ô ô ô...ông ơi..."
Hà Chấn Phong có chút kinh ngạc nhưng vẫn ôm lấy cục bông nhỏ đang làm nũng vào lòng ( ông chắc đây là làm nũng ?!(@~@)??). Từ trước tới nay cục bông nhỏ luôn không chịu chơi với ông. Mỗi khi muốn ôm cục bông trắng trắng mềm mềm này, ông đều cố gắng nghiêm túc dang tay nói: "lại đây" một cách thân thiết hết mức có thể nhưng đổi lại chính là tiếng khóc thất thanh rồi cục bông của ông dùng đôi chân ngắn cũn của mình chạy mất. Hà Chấn Phong ông cũng tủi thân lắm chứ bộ. Sinh ra có khuôn mặt than là lỗi của ông sao hả? Hả? Hả????!!!!!
Ổn định lại tâm tình, Hà Chấn Phong dùng khuôn mặt (lạnh lùng nghiêm túc) vui sướng nhất có thể để thể hiện sự quan tâm, lo lắng với cục bông của mình:

Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Chi Vì Sao Lấp Lánh tại truyen35.shop

"Nín nào!! Bao tuổi rồi còn khóc!!"
Ông cụ nào đó tức giận muốn cắn khăn. Thật ra ông muốn nói cục bông yêu dấu của ông còn nhỏ nên cứ thoải mái mà khóc đi. Cục bông thể nào cũng không chịu gần ông nữa cho xem. Đang trong tâm trạng sa sút, Hà Chấn Phong chợt nhận ra điều gì đó không ổn, ông không vui nhíu mày:
"Mẹ con đâu?"
"Mẹ bỏ con rồi ông ơi. Mẹ không cần Tiểu Linh nữa...ô ô ô..."
Hà Chấn Phong tức giận rồi. Sao cô ta dám!!!!! Sao cô ta dám làm cục bông của ông khóc cơ chứ!!! Cố gắng dùng khuôn mặt tươi cười ( thật ra là vặn vẹo ), Hà Chấn Phong bế cục lông của ông vào nhà, cho cô ăn và dỗ cô ngủ. Xem ra, ông phải nói chuyện với bà nó rồi.
Sáng hôm sau, Hà Diệu Linh dậy sớm để bà nội đưa cô đến lớp mẫu giáo. Vừa ra khỏi cửa một đoạn không xa, hai người đã nghe thấy mấy người hàng xóm bàn tán:

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Chi Vì Sao Lấp Lánh, truyện Trọng Sinh Chi Vì Sao Lấp Lánh , đọc truyện Trọng Sinh Chi Vì Sao Lấp Lánh full , Trọng Sinh Chi Vì Sao Lấp Lánh full , Trọng Sinh Chi Vì Sao Lấp Lánh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top