TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tại sân bay thủ đô, Hà Thanh Tuệ ôm con mình đứng ở cổng chờ VIP, kiễng chân lên nhìn quanh quất, thường thường lại nhìn xem giờ trên đồng hồ.
Rốt cuộc thì trên loa phát thanh cũng có một giọng nữ thông báo về chuyến bay vừa mới hạ cánh, một hàng người phú quý sang trọng bước ra từ cổng VIP, dẫn đầu là một người đàn ông cực kỳ anh tuấn, đúng là Long Đại Thành.
“Đại Thành!’
Hứa Thanh Tuệ thấy anh ta, cô ta vui mừng ôm đứa nhỏ chạy chầm chậm đến.
Long Đại Thành nhìn thấy Hứa Thanh Tuệ, tầm mắt dừng ở đứa nhỏ tựa vào lòng Hứa Thanh Tuệ, trên mặt thoáng hiện vẻ bất mãn:
“Không phải bảo cô đừng có tới đón rồi à? Lại còn ôm cả Quý Minh đến nữa?”
Hứa Thanh Tuệ nhận ra anh ta bực bội, ý cười trên mặt trong phút chốc cứng đờ, nhưng rất nhanh chóng tự nhiên trở lại:
“Em muốn tới đón anh, hơn nữa bé Lân cũng muốn thấy bố nó.
Buổi sáng em nói anh chuẩn bị về tới rồi, bé Lân rất là phấn khích đó, bé quơ tay rồi còn kêu a a, đến khi em nói sẽ đưa thằng nhỏ theo đón anh mới không ngọ nguậy nữa, nếu không là bây giờ, thằng bé chắc phải khóc đến khản cả giọng rồi.”
Long Đại Thành cười như không cười nhìn chăm chăm Hứa Thanh Tuệ, dù anh ta biết rõ đây chỉ là cái cơ của Hứa Thanh Tuệ, nhưng nhìn đến việc đứa nhỏ đang ở đây nên cũng không nói gì thêm.
“Về thôi.”
Anh ta bình tĩnh bảo, lướt qua Hứa Thanh Tuệ đi ra bên ngoài.
Trong lòng Hứa Thanh Tuệ chẳng biết nên cảm thấy gì, nhấc chân bám theo sau.
Hơn mười phút sau, cả hai trở lại nhà họ Quân.
Hứa Thanh Tuệ để bảo mẫu ẵm đứa nhỏ đi, cô ta theo sau Long Đại Thành bước vào phòng làm việc báo cáo về những sự việc xảy ra trong khoảng thời gian gần đây.
“Quân Nhật Đình vẫn dựa theo lệnh anh sai bảo giam giữ ở trong, hiện tại tập đoàn Quân Thị gần như đã nắm chắc trong tay chúng ta.”
Cô ta nói xong, rót cho Long Đại Thành một ly rượu: “Chúc mừng anh, được như mong muốn.”
Long Đại Thành gợi lên khóe miệng đôi phần, tâm trạng anh ta cũng là khá tốt, nhấp một ngụm rượu:
“Còn thiếu chút nữa mới đúng là được như mong muốn, hiện giờ đã tìm ra đám người nhà họ Quân chưa?”
Hứa Thanh Tuệ đớ ra: “Vẫn, vẫn chưa ạ.”
Long Đại Thành lập tức sa sầm mặt: “Đã bao nhiêu ngày rồi, vậy mà không có chút tin tức nào.”
Hứa Thanh Tuệ có hơi oan uổng:
“Chỗ nào ở thủ đô tìm được là em đã sai người đi tìm hết rồi, vài chỗ lúc hỏi đến còn bị người ta nhìn chòng chọc nữa, nhưng cả gia đình này cứ như bốc hơi vậy, tìm khắp nơi cũng không thấy.”
Mặt Long Đại Thành hãy còn tối tăm, mắt anh ta nheo lại, đáy mắt ánh lên vẻ độc ác:
“Bên chỗ Quân Nhật Đình có phải vẫn chưa biết tin tức bên ngoài không?”
“Lệnh của anh bảo là không cho tin tức bên ngoài lọt vào, em sai người phong tỏa toàn bộ.”
“Kêu người báo gấp cho anh ta biết tình hình nhà họ Quân, để xem phản ứng của anh ta như thế nào.”
Hứa Thanh Tuệ gật đầu, truyền lệnh xuống bên dưới.
“Còn nữa, tôi nghe nói Quân Nhật Đình có một cô út đang ở Châu Phi, nếu tìm không thấy những người nhà họ Quân kia, kêu người cô út kia trở về đi.
Tôi không tin Quân Viễn Phong sẽ mặc kệ đứa con gái út này.”
Đôi mắt Long Đại Thành đầy vẻ tàn nhẫn.
“Em hiểu rồi!”
Hai ngày sau, sóng gió ở thủ đô dần dậy lên, trong lúc đó việc xuất hiện một Long Đại Thành tạm nắm giữ chức vụ Chủ tịch tập đoàn Quân Thị càng trở thành đề tài bàn tán xôn xao của mọi người.
Hứa Thanh Khê cũng biết được chuyện này, trong lòng cô vì hành vi của Hứa Thanh Tuệ mà vừa hổ thẹn vừa tức giận.
Sự việc đã đến nước này rồi, hiển nhiên cô cũng đã nhìn thấu tỏ chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
Cái gã chủ tịch tập đoàn Quân Thị chẳng biết từ đâu nhảy ra kia có khả năng cao là người đứng sau lưng sai khiến Hứa Thanh Tuệ, thậm chí có khi còn là bố ruột con của Hứa Thanh Tuệ.
Bởi vì có một dạo cô đến tập đoàn Quân Thị hỏi thăm chút tin tức, thì trông thấy hai người đấy vô cùng thân mật với nhau từ trong công ty bước ra.
Đặc biệt, hai ngày nay cô nghe nói người đàn ông kia thường xuyên xuất hiện trong các buổi bàn bạc làm ăn ở thủ đô, lại còn là trên danh nghĩa chủ tịch tập đoàn Quân Thị, trong lòng cô cực kỳ sốt ruột.
Hôm nay, cô rốt cuộc không chờ nổi nữa, chủ động nhấc máy gọi cho Tuyên Quân Thần.
“Bên phía anh chừng nào mới có tin tức hả?”
Tuyên Quân Thần chẳng thấy bất ngờ gì với việc Hứa Thanh Khê gọi điện thoại tới, anh ta xoa xoa cằm, dường như nghĩ ra chuyện gì đó thú vị lắm, đôi mắt lóe lên ý cười, nói:
“Gấp gì chứ, cô cho tôi thêm một ngày nữa, tôi sẽ nhanh chóng cho cô tin tức khiến cô hài lòng.”
Hứa Thanh Khê cũng có cách nào ép buộc, chỉ có thể cúp điện thoại tiếp tục chờ đợi.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng, truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng , đọc truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng chương mới