TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hứa Thanh Khê nghe anh nói như thế, trong nháy mắt, sắc mặt của cô rất khó coi.
Cô nhìn Quân Nhật Đình bằng ánh mắt khó tin, tức giận cả người phát run.
"Khốn nạn!"
Cô thẹn quá hóa giận, nâng tay ra vẻ muốn đánh người.
Còn không đợi cô đánh xuống, cổ tay đã bị Quân Nhật Đình nắm thật chặt.
"Sao vậy, cảm thấy tôi nói không đúng à?"
Quân Nhật Đình nhìn vẻ mặt tức giận của cô, khuôn mặt anh cũng đầy tức giận.
Anh cảm thấy đến bây giờ Hứa Thanh Khê còn diễn kịch trước mặt anh.
"Cô dám nói trước kia cô không lêu lổng với bọn họ, cả đêm không về không?"
Hứa Thanh Khê nghe vậy, sắc mặt khẽ giật mình, sau đó hiểu nhầm anh muốn tính nợ cũ trước kia với cô, sắc mặt thay đổi hết sức khó coi.
Chỉ là còn không đợi cô nói cái gì, Quân Nhật Đình nhìn cô nghiêm mặt không nói lời nào, hơi nhíu mày nói tiếp: "Không nói lời nào? Hay là không có lời nào để nói? Nếu như thế, cô cút khỏi nhà tôi đi, Quân Nhật Đình tôi muốn phụ nữ nào mà không có."
Hứa Thanh Khê hoàn hồn, bị lời nói tuyệt tình của anh đâm đau nhói tim, sắc mặt cũng trắng bệch.
Thật ra cô muốn trong cơn tức giận rời nhà họ Quân, không muốn chịu cơn giận này.
Nhưng hiện thực không cho phép cô làm như thế.
Nếu cô thật sự bị đuổi khỏi nhà họ Quân, chỉ sợ Hứa Hải Minh là người đầu tiên không tha cho cô.
Đặc biệt, cô nghĩ đến chuyện lần này còn là bị người nhà họ Quân bọn họ tính toán.
Nghĩ tới những thứ này, cô tức giận toàn thân run rẩy, hai tay nắm chặt lại, đôi mắt tức giận nhìn Quân Nhật Đình.
"Quân Nhật Đình, anh có ý gì? Là muốn ly hôn với tôi đúng không?"
Quân Nhật Đình nghe được hai chữ ly hôn, vô ý thức nhíu mày.
Vốn dĩ anh không có ý này, thậm chí có chút phản cảm với hai chữ này.
Lại nói, cuộc hôn nhân giữa anh và Hứa Thanh Tuệ là ông nội quyết định, muốn ly hôn cũng nhất định phải được sự đồng ý của ông nội.
Ngay lúc anh chuẩn bị nói cái gì đó, Hứa Thanh Khê lại ngắt lời anh trước.
"A, nếu anh muốn ly hôn, vậy tự mình nói với ông nội đi, Hứa Thanh Tuệ tôi cũng không phải người mặt dày mày dạn! Còn nữa, anh cho rằng tôi muốn tới đây lắm hả? Nếu như không phải cô út nói anh ở đây, muốn tôi tới đón anh về, anh cho rằng tôi sẽ đến ư?"
Thật ra Hứa Thanh Khê nói câu này cũng mang theo chút lòng riêng.
Cô biết chắc chắn Quân Nhật Đình sẽ không nhắc đến chuyện ly hôn với ông cụ, cho nên cô dùng lời này làm lá chắn để nói lời giải thích phía sau.
Nếu không dựa theo tính cách khó ưu của anh, cho dù cô nói tình hình thực tế, người đàn ông này cũng sẽ không tin tưởng.
Trên thực tế, cũng đúng như cô suy nghĩ.
Quân Nhật Đình nghe lời khích tướng của cô, quả thực rất tức giận, nhưng nghe đến câu tiếp theo của cô, anh không khỏi sững sờ.
Ngay lúc anh chuẩn bị chất vấn Hứa Thanh Khê, Hứa Thanh Khê tránh khỏi cánh tay của anh, tức giận đi ngang qua người anh rời đi.
Quân Nhật Đình muốn đuổi theo, chỉ là vừa nhấc chân ra thì anh lại thu lại.
Rõ ràng Hứa Thanh Tuệ đang tức giận, cho dù anh đuổi theo cũng không hỏi được kết quả mình mong muốn.
Vừa nghĩ như thế, anh liếc mắt nhìn Hà Văn Tuấn đuổi theo phía sau.
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Hà Văn Tuấn phát hiện ra lửa giận của tổng giám đốc nhà mình, nơm nớp lo sợ nói lại đầu đuôi câu chuyện.
"Tôi cũng không rõ lắm, vừa rồi gặp cô Phong Lan ở trên hành lang, nói là mợ chủ đang ở phòng VIP bên kia, bảo tôi thông báo với anh."
Quân Nhật Đình nghe thế, lông mày nhíu chặt.
Anh nghĩ tới lời nói mà Hứa Thanh Khê đã nói trước khi đi, trầm giọng nói: "Cậu tới phòng VIP tìm người hỏi một chút, cuộc tụ tập tối nay là ai tổ chức."
"Rõ!"
Hà Văn Tuấn nhận lệnh, không dám chậm trễ đi về phía phòng VIP.
Trong phòng VIP, bầu không khí của đám người đã khôi phục.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng, truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng , đọc truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng chương mới