< Đinh, Tinh Sát Thạch bắt đầu hấp thu Hung Sát Chi Khí, +1, +1, +1.......>
Những con số được thanh âm máy móc đếm trong ý thức của Khải Minh, đều đều đầy trình tự.
< Đinh, hấp thu được 1293 điểm Hung Sát Chi Khí! >
< Nhắc nhở: Một điểm Hung Sát Chi Khí tương ứng với một sinh mệnh linh
hồn.> Sau khi trôi qua gần một tiếng đồng hồ, thanh âm thông báo của
tiểu Thê Tử liền vang lên.
'Một điểm là một linh hồn, vậy ở đây
có tổng cộng 1293 mạng người à?' Ánh mắt Khải Minh mang theo vẻ phức tạp nhìn xung quanh, hắn thật không ngờ rằng con số này lại cao như thế,
cao hơn cả số người của Thôn Minh Việt gấp mấy lần chứ ít gì.
"Chưởng phái, không ổn...... Bên ngoài đang có rất nhiều yêu thú tiến đến đây." Lúc này bỗng tiểu Sầu hốt hoảng từ bên ngoài chạy vào.
"Có rất
nhiều yêu thú từ tam giai trở xuống, chắc có lẽ mùi máu tươi hấp dẫn tụi yêu thú đến đây!" Thanh Mai cảm nhận xung quanh rồi nói.
"Vậy
nhanh chóng rời khỏi nơi này thôi, chúng ta tiếp tục tiến về Đại Cơ phái đi!" Khải Minh bình thản nói rồi tiếp tục ngồi xuống, hắn cũng không có ý định làm gì ở đây.
Có một số việc nên làm và một số việc đừng nên làm, lựa chọn đúng luôn luôn là ưu tiên số duy nhất.
Một việc nhỏ thoáng qua trong chuyến hành trình, nhưng nó không hề gây ảnh hưởng gì, chuyến đi vẫn tiếp tục.
"Chưởng phái, Đại Cơ phái này rất tà mị!" Tiểu Sầu kiểm tra hết một lượt xung quanh căn phòng rồi nói.
Sau khi trải qua một quảng đường yên bình, ba người Khải Minh cũng đến được Đại Cơ phái!
Ba người bọn họ cũng được cao tầng môn phái an bài cho một căn phòng, tuy
nhìn căn phòng này rất bình thường, cũng rất cao cấp nhưng lại mang lại
cho bọn họ một cảm giác rất khó chịu.
Thế nhưng cảm giác khó
chịu ra sao lại không thể tả được, bởi vì cái cảm giác này rất mong
manh, nó phảng phất như không tồn tại mà thật sự tồn tại vậy đấy.
"Chắc có lẽ do chúng ta tưởng tượng thôi!" Khải Minh nhíu mày, vừa cảm nhận hắn vừa nói.
"Thôi đừng quan tâm đến nó, chúng ta nên đi tham quan xung quanh đi nhỉ?"
Thanh Mai hiếu kỳ mở cửa nhìn ra ngoài, ánh mắt của nàng xuất hiện vài
tia giảo hoạt.
Chắc có lẽ bà nương này xuất hiện ý đồ xấu gì rồi.
"Uhm, cũng được đó!" Nói xong Khải Minh liền đi theo Thanh Mai.
"Xin lỗi các vị, môn phái đang có việc riêng, mong các vị hãy ở yên trong
phòng của mình không cần ra ngoài!" Vừa đi ra khỏi phòng mấy bước liền
có vài người từ bên ngoài tiến vào, bọn họ đối với ba người Khải Minh
nói.
"Bọn ta đi xung quanh cũng không được sao?" Thanh Mai nhìn mấy người này nói, trong giọng nói mang theo vẻ khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!