"Cái..... Con bà nó, lại gì nửa đây?" Khải Minh nhìn về phía trước mà chửi một câu.
Phía trước hắn bây giờ là một thảm thực vật có màu xanh lá nhạt, diện tích của nó cũng rộng lớn không thua gì Hải Huyết thảo.
Không làm mất thời gian, hắn ngay lập tức tiến đến gần, khi đến gần hắn liền nhìn rõ hình dáng của thứ này.
Thảm thực vật có màu xanh lá nhạt này là được vô số những bụi cây hợp lại mà thành, cũng y như những bụi Hải Huyết thảo ngoài kia, nhưng thay vào đó là những thân cây rắn chắc chứ không phải loại thân mềm như rong của
Hải Huyết thảo.
Những cây này chỉ cao khoảng 50 centimet, loại lá nhỏ như ngón tay nhưng lại rất dài, số lượng lá rất nhiều đến nỗi che
phủ cả thân cây, ngoài ra trong những chiếc lá còn có những trái tròn
tròn màu tím, ắt hẳn đây chính là quả của nó.
Hắn lại tiếp tục chạm tay vào nó.....
[Đinh, phát hiện Hải Linh Sa, hải dược Huyền cấp thượng phẩm!] Âm thanh hệ thống liền vang lên.
"Thượng phẩm, vậy nó cao cấp hơn Hải Huyết thảo rồi." Hắn kinh ngạc mà nhìn rừng Hải Linh Sa phía trước.
{Ký chủ còn thời gian 10 phút của Khống Thuật phù.} Trong lúc hắn còn đang kinh ngạc, âm thanh của tiểu Thê Tử bất ngờ vang lên.
"Ặc, hết giờ, méo kịp rồi." Hắn bắt đầu gấp lên, nhưng bất ngờ hắn thấy một vật khá quen mắt ở phía xa.
"Đây...., đây...., đây chẳng phải là yêu thú mà tiểu Sầu nói lúc trước sao?" Khải Minh giật mình sững sốt, hắn thận trọng quan sát yêu thú có hình dáng
loài Lươn trước mắt.
Nên nhớ, nó là yêu thú Tứ Giai nha, tu vi Ngưng Đan cảnh.
Một trăm tên Khải Minh lúc này cũng không đủ để cho nó đánh.
Nhưng một hồi lâu hắn vẫn không thấy yêu thú trước mắt có động tĩnh gì, không biết phải làm gì nên hắn đành nhìn trái phải, trước sau, quan sát tình
hình xung quanh.
Hắn không rõ lý do gì mà tầm nhìn dưới nước lại
khác nhau như thế, lúc hắn ở phía ngoài thì có thể nhìn xa đến cả trăm
mét nhưng từ lúc bước vào khu vực của Hải Huyết thảo trở đi tầm nhìn chỉ còn lại khoảng 3 mét, và giờ hắn trông về phía xa, ngay phía sau Hải
Linh Sa là một màu tối đen như mực chứ không phải màu xanh dương ngọc
của bên ngoài.
"Quái......" Khải Minh cố gắng quan sát xung quanh để tìm xem nguyên nhân.
Nhưng loay hoay động não một thời gian hắn cũng đành bó tay bỏ cuộc, hắn đoán rằng bên trong có một bí mật nào đó, thậm chí có khả năng là một nguy
hiểm khủng bố tồn tại.
Thời gian không đợi người, vì thế hắn liều mạng tiến đến chỗ của yêu thú phía trước.
Nhìn thấy yêu thú phía trước vẫn bất động, hắn bèn cả gan đi xung quanh quan sát.
{Ký chủ nên giết yêu thú trước mặt, nó đang trong trạng thái khôi phục nên
lúc này rất yếu, nếu ký chủ không xử lý nó, ngày này năm sau sẽ là ngày
giỗ của ký chủ.} Tiểu Thê Tử bất ngờ thông báo.
"Đ...... Hù chết
người đó chứ chả chơi đâu tiểu Thê Tử." Âm thanh của tiểu Thê Tử bất ngờ thông báo làm Khải Minh xém xuất hồn ra khỏi cơ thể.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!