Thông qua từ máy bay không người lái, Khải Minh nhìn thấy một hạm đội khá lớn đang tiến về khu vực căn cứ của Đại Việt. Tàu sân bay, chiếm hạm, hộ vệ, tuần tra,.... có đủ cả! Tuy trang thiết bị và ngoại hình của hạm đội trông không được cao cấp cho lắm, nhưng được cái nhiều về số lượng. Vả lại, thời đại này làm gì có công nghệ cao! Tránh việc đối mặt trực diện, Khải Minh cho chiến hạm vạch một lộ tuyến khác, một con đường vòng bên ngoài, tuy xa hơn nhưng với tốc độ của chiến hạm, không cần lo về đến đảo Vinh Xa trễ. Trải qua mấy tiếng, cuối cùng Khải Minh cũng trở về bến cảng Vinh Xa đảo. "Thủ trưởng, bên ngoài đang có một hạm đội tiến đến đây." Vừa lên bờ Khải Minh nhanh chóng tìm thủ trưởng để nói việc kia. "Thật, bọn họ là ai, đến từ đâu?" Thủ trưởng Dũng đang bàn việc gì đó với mấy người khác, nghe Khải Minh nói ông ta liền kinh ngạc.
"Đây." Khải Minh không giải thích nhiều mà mở hình ảnh từ chiếc đồng hồ đeo tay lên, chính xác là hắn không biết diễn tả đám thế lực kia như nào. "Đây! Mau, mau cảnh báo, có quân liên hợp sắp tấn công chúng ta." Sau khi xem xong, thủ trưởng Dũng liền quay qua người kế bên lo lắng nói. Với số lượng kẻ địch mà ông ta thấy, hiện giờ quân Đại Việt không thể chống lại. Tiếp đó, quân Đại Việt liên tục hú còi gõ chiêng báo động, rất nhanh các lực lượng tại đảo Vinh Xa và những đảo xung quanh liền tập kết. "Cái Đậu Phộng!" Nhìn đống tàu thuyền cổ lỗ sĩ của quân đội Đại Việt, Khải Minh sững người không thể tin được. Quân Đại Việt hiện ra là những con tàu chạy bằng hơi nước, nhìn qua trạng thái trông nó muốn nát lắm rồi, cứ so sánh những chiếc thuyền này bằng việc, như bắt một lão già một trăm tuổi đi vác bao lúa 100 ký vậy, có thể đứt tử bất cứ lúc nào. Ngoài tàu thuyền chạy bằng hơi nước, biên chế hải lực tại đảo Vinh Xa của quân Đại Việt cũng có tàu thuyền chạy bằng máy, nhưng nó cũng cũ không kém, ấy vậy mà kích thước lại nhỏ, chỉ lớn hơn một chiếc cano loại lớn một chút mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!