TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chung Hậu đúng như tên gọi, làm nguời cũng rất trung hậu, nếu không thì cũng không thể tài trợ cho Tạ Thừa Đông mười mấy năm nay, những năm qua, Tạ Thừa Đông luôn coi Chung Hậu là người đáng kính trọng nhất, có thể nói, nếu không có Chung Hậu, giờ này cậu còn không biết mình đang ở xó xỉnh nào, vì vậy, lần này Chung Hậu muốn gặp cậu, thực ra Tạ Thừa Đông đã chuẩn bị sẵn sàng đón nhận mọi chuyện.
Cậu là người biết ơn, Chung Hậu đã có ơn sâu với cậu, cậu không thể từ chối yêu cầu của Chung Hậu.
Gặp Chung Hậu, đương nhiên không thể là Chung Hậu đến gặp cậu, cậu đến Chung thị, do trợ lý bên cạnh Chung Hậu dẫn đường, không hiểu sao, lúc đến tim Tạ Thừa Đông đập thình thịch, đến nơi rồi, ngược lại lại bình tĩnh trở lại.
Đẩy cửa phòng làm việc ra, Tạ Thừa Đông thấy người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế sofa.
Chung Hậu đã ngoài năm mươi tuổi, tóc mai đã hơi bạc, ông là người lăn lộn trong thương trường, khí thế rất lớn, ánh mắt tinh anh, nhìn như một ngọn núi sừng sững không đổ, nhưng ông có một điểm yếu, đó chính là Chung Kỳ, mẹ ruột của Chung Kỳ sức khỏe không tốt, sau khi sinh Chung Kỳ được hai năm thì qua đời, Chung Hậu và người vợ đầu tiên rất mực ân ái, sau khi người vợ đầu tiên qua đời, đến nay ông vẫn chưa tái hôn, mà dồn hết tình yêu thương cho Chung Kỳ.
Chung Kỳ từ nhỏ đã được cưng chiều, muốn gì được nấy, gây ra họa thì luôn có Chung Hậu ở phía sau gánh vác, những người xung quanh cũng chiều theo anh ta, có thể nói, tính cách kiêu ngạo tự đại của Chung Kỳ hiện nay, phần lớn là do những người xung quanh chiều chuộng mà ra.
Chung Hậu thấy Tạ Thừa Đông, vẻ mặt cương nghị hơi giãn ra, giọng điệu cũng không nghiêm khắc như Tạ Thừa Đông tưởng tượng: "Đến ngồi đi."
Tạ Thừa Đông chào hỏi, đi đến ngồi xuống bên cạnh Chung Hậu, Chung Hậu đang pha trà, lúc này nước vừa sôi, ông liền cầm ấm tráng cốc sứ, rồi lại dội nước sôi vào ấm trà, rất nhanh sau đó, hương trà tỏa ra khắp nơi.
"Chú Chung, chú tìm cháu đến, là vì chuyện của Chung Kỳ phải không ạ?" Tạ Thừa Đông do dự một chút, quyết định thẳng thắn mở lời.
Dù sao cũng phải lên đoạn đầu đài.
Chung Hậu chỉ quay mặt nhìn cậu, rót trà xong, bưng một tách đến trước mặt Tạ Thừa Đông, chậm rãi thở dài: "Dạo này Chung Kỳ và Dư thị rất không vui, nó không phân biệt công tư, quá không biết điều, mấy hôm nay tôi bắt nó ở nhà tự kiểm điểm, để nó khỏi ra ngoài gây rắc rối cho tôi."
Tạ Thừa Đông sửng sốt, Chung Kỳ nào phải người biết tự kiểm điểm, Chung Hậu nói vậy, rõ ràng là đã nhốt Chung Kỳ lại rồi.
Cậu có chút bất an, những năm gần đây, Chung Hậu luôn có cầu tất ứng với Chung Kỳ, lần này rõ ràng là đã rất tức giận.
"Thừa Đông, chuyện giữa cậu và Chung Kỳ, ban đầu tôi không muốn can thiệp, nhưng con người phải có chuẩn mực và nguyên tắc", Chung Hậu nhìn chằm chằm vào Tạ Thừa Đông, đôi mắt đã có nếp nhăn già dặn và sâu sắc, "Chung Kỳ thích chơi đùa, cậu chơi cùng nó một chút thì được, nhưng bây giờ lại làm mọi chuyện trở nên khó coi như vậy, thật khiến tôi thất vọng."
Lời nói của Chung Hậu như tát vào mặt Tạ Thừa Đông, cậu khó khăn nói: "Là lỗi của cháu."
"Cậu cũng không cần phải xin lỗi tôi", Chung Hậu nói chậm rãi, nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất áp lực, "Tính cách của Chung Kỳ thế nào tôi vẫn hiểu rõ, ý của tôi là, cậu tốt nhất nên tránh đi một thời gian, đợi cơn giận của Chung Kỳ qua đi, cậu muốn làm gì thì tôi cũng không quản nữa."
Ánh mắt Tạ Thừa Đông lập lòe: "Chú muốn cháu rời khỏi đây?"
"Chỉ cần cận không tiếp xúc với Chung Kỳ nữa, cận muốn đi đâu cũng được tự do, nhưng công việc và nơi ở hiện tại phải đổi chỗ khác." Chung Hậu nói rất đương nhiên, hoàn toàn không có chút áy náy nào khi can thiệp vào cuộc sống của người khác.
Trong mắt ông, Tạ Thừa Đông có lẽ là một đứa trẻ ngoan ngoãn, nhưng một khi đe dọa đến Chung Kỳ, Tạ Thừa Đông cũng trở nên không quan trọng nữa.
Trái tim Tạ Thừa Đông như bị lửa đốt cháy, cuối cùng dưới ánh mắt của Chung Hậu, cậu đành phải khuất phục, hít một hơi thật sâu: "Cháu biết rồi."
Chung Hậu có vẻ không đành lòng, một lúc sau mới nói: "Tôi biết hiện tại cậu đang ở cùng với người nhà họ Dư, tôi không hiểu những chuyện rắc rối giữa các cậu, nhưng đã quyết định ở bên cậu ta, thì phải dứt khoát với Chung Kỳ, đừng qua lại nữa."
Vừa là yêu cầu, vừa là van xin.
Tạ Thừa Đông ngưỡng mộ Chung Kỳ vì có một người ba luôn nghĩ cho mình như vậy, quét sạch mọi yếu tố bất ổn trên con đường đời của anh, còn cậu thì lại quyết định trở thành vật cản đường của Chung Kỳ, Chung Hậu liền xông pha trận mạc, đi trước một bước đá viên đá nhỏ này là cậu ra khỏi đường cho Chung Kỳ.
Từ khi bước chân vào đây, Tạ Thừa Đông chỉ có thể chịu đựng, chỉ vài câu ngắn ngủi đã cắt đứt cậu và Chung Kỳ.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi, truyện Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi , đọc truyện Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi full , Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi full , Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi chương mới