TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Thái Kiều Tư, cô là mẹ của hai đứa con gái rồi mà vẫn không biết dỗ trẻ con nín khóc à? Phiền quá rồi đấy."
Nửa đêm, Diệp Nguyên bị đánh thức bởi tiếng khóc của đứa trẻ đang nằm trong nôi, khiến hắn ta bực mình cáu gắt.
"Nó là con anh mà, anh có giỏi thì trông nó đi."
Lúc này, Thái Kiều Tư cũng đang ngồi trên giường, cô ta mặc kệ đứa bé đang khóc mà cứ lo đôi co với hắn.
"Con tôi nhưng là số mệnh của cô đấy.
Nó mà có chuyện gì thì cô cũng đừng hòng được ở lại đây, trong khi nhiều năm qua chỉ toàn sinh ra "gà mái" thì nên biết điều chút đi."
Bức bối nói xong, hắn ta liền rời khỏi giường ngủ và đi thẳng ra ngoài.
Dù một giây cũng chưa từng đoái hoài tới đứa trẻ mà hắn tự xưng là con trai của mình.
"Oa...oa...oa..."
Tiếng khóc của bé con vẫn chưa ngừng lại, khiến tâm tình của người phụ nữ càng thêm điên tiết.
Cô ta liếc mắt nhìn qua chiếc nôi, sâu trong đáy mắt chính là sự chán ghét, căm giận nhất.
Nhưng khi nghĩ đến gia cảnh đang gặp khó khăn của Thái gia, và vì địa vị, hào quang của bản thân ở nơi này mà cô ta phải cố dằn xuống.
Huống chi, dù Diệp Nguyên đã đưa đứa con rơi của hắn về nhưng chí ít vẫn không đưa nhân tình về cùng, thì Thái Kiều Tư cô có thể xem như miễn cưỡng chấp nhận được.
"Tới đây, khóc gì mà khóc mãi không biết.
Mẹ mày sinh mày ra nhầm ngày khóc à, nửa đêm không ngủ thì cũng để cho người ta ngủ với chứ."
Bị mất giấc ngủ, dĩ nhiên Thái Kiều Tư sẽ nổi giận.
Cô ta hậm hực lèm bèm vài câu thì cũng đi tới chiếc nôi bế đứa bé ấy lên, lúc này cô mới biết cậu nhóc đã đi ngoài đầy bỉm nên liền đặt đứa bé trở lại trong nôi, vừa che mũi vừa cằn nhằn.
"Ôi trời, mày lại đi ngoài nữa à Diệp Sở?
"Oa...oa...oa..."
Dù đã sinh được hai cô con gái nhưng Thái Kiều Tư căn bản chẳng có kinh nghiệm nuôi con, vì những đứa con của cô ta từ khi sinh ra đã do một tay bảo mẫu chăm sóc.
Giờ đến lượt đứa bé này, vì không thể giao cho người ngoài nên buộc lòng cô ta phải lo.
"Chỗ đó bẩn như vậy giờ phải làm sao đây?"
Diệp Sở càng khóc thì cô ta càng rối, cứ đứng đó vò đầu bức tóc một hồi cũng không chịu nổi nên đành phải tập tành học cách thay bỉm.
Sau hơn 30 phút vật lộn thì cậu nhóc Diệp Sở cũng ngừng khóc, khi được Thái Kiều Tư thay bỉm và cho ti sữa bình no căng bụng.
Nhưng một đứa trẻ được nuôi dưỡng trong môi trường không tốt, xung quanh chỉ toàn là những người giả tạo, lớn lên trong một gia đình không trọn vẹn hạnh phúc thì tương lai của cậu bé rồi sẽ ra sao?
- ---------------
Cùng lúc này, tại một ngôi biệt thự khác.
Diệp Ngôn vừa trở về nhà trong tình trạng say xỉn từ những cuộc vui buông thả bên ngoài.
Anh ta vắt áo trên vai, chân đi loạng choạng bước vào phòng khách, vừa định đi thẳng lên lầu thì đã nghe thấy giọng nói sắc lạnh vang lên.
"Nhị thiếu gia trở về rồi đó à?"
Nhận ra giọng nói quen thuộc của người nữ chủ trong gia đình, Diệp Ngôn đành dừng bước, đồng thời quay người sang đối diện với Cung Mẫn Giai đang ngồi trên sofa cách đó không xa.
"Muộn rồi mà mẹ chưa ngủ sao?"
Cung Mẫn Giai cong nhẹ phiến môi hồng, bà nâng ly rượu lên, trước khi bắt đầu nhâm nhi đã trầm giọng lên tiếng:
"Làm sao mẹ có thể ngủ được khi nghĩ đến cái cảnh người đàn bà và thằng con trưởng kia đang hả hê vui sướng vì dành được thắng lợi chứ."
Nói xong, Cung Mẫn Giai mới đưa ly rượu lên môi, dùng một hớp uống cạn hết rượu trong ly.
"Con qua đây."
Người phụ nữ ấy nói hết câu thì Diệp Ngôn cũng đã đi tới, anh ta ngồi xuống đối diện với mẹ mình bằng gương mặt bình thản.
"Rót rượu cho mẹ đi."
Anh ra không trả lời những gì mẹ mình đang yêu cầu, nhưng tay lại đang cầm lấy chai rượu rót vào ly bằng động tác không thừa không thiếu.
"Uống thêm ly này nữa thôi, con thấy mẹ say rồi đấy."
Cung Mẫn Giai lập tức bật cười rồi lại cầm lấy ly rượu, lắc lắc nhẹ nhàng để thứ nước màu đỏ có vị cay nồng trong ly chao đảo theo ý bà, sau đó cất lời thâm thúy:
"Say mới trốn tránh được thực tại phũ phàng, như cái cách con đang dành cho chính mình."
"Mẹ muốn nói gì thì vào thẳng vấn đề đi, con đang nghe đây."
Anh ta thong thả ngã lưng ra thành ghế sofa, chờ đợi những gì mẹ mình sắp nói, như một chuyện không còn xa lạ.
Mà Cung Mẫn Giai cũng chán ghét dài dòng nên liền tiếp lời:
"Con nhìn lại mình xem, Diệp Ngôn của hiện tại là một người như thế nào rồi? Có phải là một con rùa rụt cổ không? Từ cái ngày bị con đàn bà thối nát đó lừa dối thì con cũng chả còn làm được chuyện gì ra hồn ngoài ăn chơi, say xỉn ngày này sang ngày nọ.
Vợ mang thai cũng không nhìn ngó tới, gia sản bị người khác hớt tay trên cũng trơ mắt đứng nhìn.
Diệp Ngôn, con bị làm sao vậy hả?"
"Chứ mẹ muốn con làm sao? Chạy tới van xin người đàn ông đó chia cho chút tiền của à?"
"Cần gì phải làm ra chuyện mất mặt như thế.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Nhân Nguyện Ý Nghiệt Duyên Đứt Đoạn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Nhân Nguyện Ý Nghiệt Duyên Đứt Đoạn, truyện Tình Nhân Nguyện Ý Nghiệt Duyên Đứt Đoạn , đọc truyện Tình Nhân Nguyện Ý Nghiệt Duyên Đứt Đoạn full , Tình Nhân Nguyện Ý Nghiệt Duyên Đứt Đoạn full , Tình Nhân Nguyện Ý Nghiệt Duyên Đứt Đoạn chương mới