TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Tình Anh Lấp Lánh Tựa Ánh Sao Trời

Chương 50: Xin Lỗi, Trong Mắt Tôi Chỉ Có Người Ấy!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Dương Khả ngồi trong xe taxi, cố gắng hết sức để tĩnh tâm trở lại. Đông Phong vừa rồi có phát hiện ra là cô không đây? Chân anh vẫn còn chưa thể vận động quá mạnh nên chuyện chạy nhanh theo cô là không thể. Nhưng nói một cách khách quan thì khả năng vận động của Dương Khả cũng không cao lắm nên có khi anh chỉ cần rảo bước nhanh một chút cũng đủ đuổi kịp cô cũng nên.

Hi vọng Đông Phong không biết, nhưng cũng có chút ít mong chờ rằng anh biết.. Nếu không Dương Khả sẽ thất vọng lắm, vì cô nghĩ rằng chẳng cần biết là ai, chỉ cần anh nghi ngờ cũng sẽ nhanh chóng đuổi theo người ta như vậy.

Trời ơi!

Mấy cái suy nghĩ rối ren này xuất hiện trong đầu óc cô từ bao giờ thế? Tất cả là tại Đông Phong! Đúng vậy! Tại anh ta ở biệt thự Dương gia suốt ngày mở phim tình cảm Hường Quốc nên cô mới bị ảnh hưởng!

Khốn kiếp!

Không đợi cô "chửi đổng" thêm bất kì câu nào, kẻ khốn kiếp kia đã mở máy, lập tức gọi điện đến cho cô!

Dương Khả cầm lấy điện thoại, nuốt nước bọt một cái, thật sự phân vân hết sức. Cô có nên nhấc máy không đây? Nếu nhấc máy thì cô nên nói gì về đống tin nhắn và cuộc gọi lưu lại trong lúc cuống lên kia? Xúc động đúng là ma quỷ, biết vậy lúc đó cô đợi tin tức được xác minh rõ ràng mới nhắn tin gọi điện cho anh. Nhưng mà nước sôi lửa bỏng thế làm sao bình tĩnh được chứ? Ai dà..

Tạm thời chưa nghĩ ra cách đối phó với Đông Phong chết tiệt nên Dương Khả quyết định bơ mấy cuộc gọi đến này. Chuông cứ reo inh ỏi đến mức tài xế xe phải nhìn cô bằng ánh mắt sốt ruột. Dương Khả cười trừ sau đó tắt chuông, mặc kệ điện thoại sáng sáng tối tối, chớp tắt trong im lặng. Gọi đi lão già, gọi đến sáng mai cũng vậy thôi, cho ông biết cảm giác của tôi sáng nay khi gọi mãi cho ông không được hồi đáp!

Độ hơn chục cuộc gọi đến Đông Phong cũng dừng lại, anh bắn sang cho cô một tin nhắn nhắc nhở khi nào cầm máy hãy lập tức gọi lại nếu không lúc anh đi hội nghị về thì đừng có trách! Trách cái gì? Còn phải xem lúc anh đi về tôi có nhà không đã!

Dương Khả chẳng thèm để tâm tới sự đe dọa của Đông Phong. Bao nhiêu năm nay đều vậy, có những khi cô còn phạm những lỗi lầm ghê gớm hơn nhiều với anh mà có bao giờ anh làm gì nổi cô đâu chứ. Hiện tại chỉ là không nghe máy thôi mà đã làm quá lên như vậy, ai tin? Ai sẽ tin?

Sự chủ quan đó khiến Dương Khả phải bật cười, cô nhìn mấy tin nhắn đe dọa của Đông Phong đến liên tiếp, càng nhìn càng không nhịn nổi cười tươi. Cầm điện thoại trên tay, lướt qua đọc một loạt những tin nhắn ấy. Trẻ trâu ghê cơ, Đông Phong giờ nhắn tin còn biết dùng mấy icon ngốc nghếch nữa rồi cơ đấy.

Âm thầm cười không được mấy lúc, ngay khi taxi báo đã tới sân bay, điện thoại im lặng của Dương Khả lại được mùa chớp tắt thêm lần nữa. Lần này không phải Đông Phong mà là phó tổng Lâm gọi tới: "Thầy à? Con đang lên máy bay rồi!"

Bạn đang đọc bộ truyện Tình Anh Lấp Lánh Tựa Ánh Sao Trời tại truyen35.shop

"Con theo chủ nghĩa xê dịch đấy à? Bay như chim luôn!" Phó tổng Lâm cảm thán "Con về đây hay tính thế nào?"

"Dù sao cũng phải đi.." Dương Khả lắc đầu, đi nhanh vào sảnh sân bay nhộn nhịp. Vé cô đã book sẵn rồi, giờ chỉ cần làm thủ tục lên máy bay là xong "Con sẽ đi sớm, chuyến 5h thầy nhờ thư kí hủy đi giúp con!"

"Hành lý con tính sao?" Phó tổng Lâm ậm ừ "Hơn nữa còn địa điểm, con định đi đâu hả Dương Khả?"

"Đến một nơi con đã muốn đi từ lâu rồi.." Dương Khả úp mở, chuyện này cô không thể nói cho phó tổng Lâm được, nếu nói cho ông kiểu gì khi Đông Phong tra khảo ông cũng sẽ phun ra ngay cho anh biết.

Cô đã nói sẽ không dính dáng gì tới Đông Phong, hơn nữa nếu sau chuyến hội nghị này Thanh Thảo thật sự thành đôi với anh thì..

Thì sao?

Tự dưng Dương Khả nghệt mặt ra, hai mắt vô định nhìn về phía dòng người tấp nập. Mọi thứ âm thanh dường như đều bị đình chỉ, ngoài tiếng tim cô đập, không còn bất kì thứ gì lọt được vào tai cô nữa.

Ồ sao thế nhỉ?

Đông Phong sẽ là người đàn ông của một cô gái khác, sẽ quan tâm tới một cô gái khác, yêu chiều một cô gái khác, làm cha của những đứa con mà mẹ là một cô gái khác.. Đúng vậy, điều này Dương Khả đã nhận định rõ ràng từ lâu rồi cơ mà. Trước đây cô cũng có thể chấp nhận nó một cách đơn giản, nhưng sao hôm nay nghĩ đến trong lòng lại khó chịu ghê vậy? Cảm giác ấm ách khiến ruột gan cô muốn lộn tùng phèo cả lên, vô cùng khó ở!

"Dương Khả! Dương Khả!" Giọng phó tổng Lâm phóng đại dần dần, kéo tuột cô ra khỏi dòng suy tư "Làm gì vậy? Sao con không trả lời?"

"Thầy nói gì?" Dương Khả lắc đầu, tự chấn chỉnh lại cảm xúc của bản thân. Sau chuyến đi này về rồi cô sẽ tính tiếp. Nếu như Đông Phong.. Đúng vậy, thôi không nghĩ nữa, chuyện sau này để sau này lo đi! Dù sao mọi thứ đều đã có sắp đặt sẵn, Đông Phong thật sự là định mệnh của cô thì anh ấy vẫn sẽ ở đó chờ đợi cô mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Anh Lấp Lánh Tựa Ánh Sao Trời, truyện Tình Anh Lấp Lánh Tựa Ánh Sao Trời , đọc truyện Tình Anh Lấp Lánh Tựa Ánh Sao Trời full , Tình Anh Lấp Lánh Tựa Ánh Sao Trời full , Tình Anh Lấp Lánh Tựa Ánh Sao Trời chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top