TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Hinh
Hứa Thanh Hoan và Lâm Miểu chăm chú nhìn điện thoại, bỏ qua Phó Nhất Ngôn bên cạnh, hoàn toàn không ngẩng đầu, luyên thuyên nói về E thần và Tiểu Cẩm Lý.
Phó Nhất Ngôn khoanh tay, đầu dựa tường, nhìn theo vóc dáng nhỏ bé của Hứa Thanh Hoan quẹo phải biến mất, anh không nhịn được cười ra tiếng.
Vươn đầu lưỡi khẽ liếm khóe môi, vừa cười.
Thanh Hoan, Tiểu Cẩm Lý, là một người, à.
…
Phó Nhất Ngôn đẩy cửa quay về phòng bao, tầm mắt đảo qua mẹ vị hôn thê của mình, tay anh che bụng, đi đến trước mặt mẹ mình, cúi người nói nhỏ: ”Mẹ, con đau đầu.
”
Mẹ Phó quay lại nhìn anh từ trên xuống dưới, ”Con trai, con che nhầm chỗ rồi.
”
”Thật, con có chuyện nên phải đi trước.
”
”Không được, nếu con dám đi, mẹ sẽ không đưa hộ chiếu cho con nữa.
”
”Không đưa thì không đưa.
” Phó Nhất Ngôn đứng thẳng lưng, ”Năm nay không ra nước ngoài chơi.
”
”…”
Giọng mẹ Phó mềm xuống, ”Con trai, nể mặt mẹ đi.
”
”Mẹ, con đã nể mặt mẹ lắm rồi.
”
Hai mẹ con ghé tai nhau nói nhỏ, có người hỏi: ”Tiểu Khuyết, có chuyện gì à?”
Khuyết Di cười: ”Không có gì, chỉ là nó hơi không thoải mái, đau đầu, chắc do gần đây học nhiều nên mệt, tuổi trẻ ấy à, nói ít thức đêm một chút thì chẳng chịu nghe.
”
Phó Nhất Ngôn bình tĩnh bổ sung, ”Con ít thức đêm, chỉ là đau đầu thôi, năm kia đi Tây Tạng gặp tuyết lở, eo và đầu đều bị thương nên để lại di chứng…”
Khuyết Di véo eo anh: ”Con trai, không thoải mái thì về nhà nghỉ trước đi.
”
Nếu cứ tiếp tục bịa chuyện thì thằng con này chắc sẽ kể ra trên người nó còn chỗ nào không ổn nữa quá.
Bà véo một lần còn chưa hết giận, lại véo một phen nữa, ”Con trai về nhà nghỉ ngơi cho tốt nhé, lát nữa mẹ về.
”
Phó Nhất Ngôn hoàn toàn không đau, ”Vâng ạ, mẹ chơi vui nhé.
”
Nhã nhặn lễ phép mỉm cười chào tạm biệt với mọi người, mở cửa rời đi.
Lúc đóng cửa, anh nghe có dì cảm thán, ”Tiểu Khuyết, tôi nhớ lúc nhỏ Kiều Kiều mũm mĩm khỏe mạnh lắm mà, sao bây giờ lại gầy đến vậy thế?”
”…”
Mẹ anh: Tiểu Khuyết, Khuyết Di – một người phụ nữ rất muốn con gái, nhưng lại lòi ra thằng con trai.
Kiều Kiều, nhũ danh hồi trước ba tuổi của anh.
Phó Nhất Ngôn tức suýt ngất.
…
Hứa Thanh Hoan và Lâm Miểu cùng quay về phòng bao, thể ủy Kim Dần Lộ đang giúp Cận Tu mở quà, thấy cô đi vào thì gọi, ”Hứa Thanh Hoan, quà nào là cậu tặng đấy?”
Hứa Thanh Hoan chưa lấy được địa chỉ mới của E thần nên rất buồn bực, sau đó lại vui vẻ vì gặp được thầy Phó Nhất Ngôn, thành ra bây giờ mặt rất rối rắm, chỉ về phía một món quà thật dài, ”Này, món quà thông minh nhất vũ trụ!”
Kim Dần Lộ thấy Cận Tu đang che giấu sự mong đợi, khích tướng nói: ”Bạn học Hứa Thanh Hoan à, có thể đừng khoác lác nữa được không?”
”Tớ mà khoác lác ư? Cậu đợi đó, lát nữa lớp trưởng mở ra, nhất định cậu sẽ hâm mộ muốn chết!”
Cận Tu thuận thế dừng lại động tác mở quà trong tay, ”Phải không? Vậy tớ phải mở quà của học ủy trước mới được.
”
Hứa Thanh Hoan sợ lớp trưởng không nhận quà, đi qua đó nhỏ giọng nói: ”Lớp trưởng, cậu mở rồi thì đừng kinh ngạc nhé, cũng đừng cảm thấy ngại khi nhận.
”
Ngũ quan Cận Tu đều mang ý cười, ”Được.
”
Cậu ta thật sự mở quà ra.
Sau khi mở, nụ cười trên mặt càng sâu hơn.
Có nam sinh hô, ”Học ủy, cậu mạnh tay dữ!”
Quà của Hứa Thanh Hoan là bàn phím máy tính, ít nhất khoảng 1000 tệ, đa phần nam sinh đều thích.
Hứa Thanh Hoan chống eo cười với Kim Dần Lệ, ”Hâm! Mộ! Đi!”
Nếu cô tặng cho Cận Tu một đôi giày 5000 tệ, Kim Dần Lộ cũng không hâm mộ, nhưng đây là bàn phím máy tính đó, cậu ta không chỉ hâm mộ mà còn chua xót muốn chết.
Kim Dần Lộ trợn trắng mắt, ”Tớ nói này Hứa Thanh Hoan, cậu tặng lớp trưởng món quà đắt như vậy là có ý gì đúng không?”
Hứa Thanh Hoan trừng mắt, ”Tớ có thể có ý gì với lớp trưởng đây? Món quà này tớ không tốn tiền, là trúng trưởng.
”
Nụ cười trên mặt Cận Tu cứng lại.
Hứa Thanh Hoan còn nói, ”Kim Dần Lộ, thái độ của cậu với tớ hôm nay rất không tốt nha, tớ còn trúng một cái tai nghe Beats nữa, vốn định lấy làm quà sinh nhật cho cậu, nhưng bây giờ lại muốn tặng Trần Tất Thắng rồi.
”
Kỳ trước Trần Tất Thăng là bàn cùng bàn của cô, cậu ta nhảy ra hét: ”Tặng tớ hả? Tớ muốn! Mẹ Thanh Hoan ơi, mẹ cần con quỳ lạy tạ ơn không? Mẹ ơi! Con nguyện ý làm con trai của mẹ!!!”
Trần Tất Thăng cao đến tận một mét chín, Hứa Thanh Hoan nhảy lên vỗ đầu cậu ta ba cái, ”Con! Trai! Ngoan!”
Mặt Kim Dần Lộ như mới bị mất mười vạn, biểu cảm như bị táo bón, ”… Bây giờ tôi gọi mẹ còn kịp không?”
…
Ăn cơm uống rượu, Kim Dần Lộ đùa giỡn với bạn thân.
Mọi người gói bánh kem lại, chuẩn bị đến KTV ca hát.
Lúc hai mươi người đứng chờ taxi, Hứa Thanh Hoan cúi đầu chơi điện thoại, thông báo có tin nhắn Wechat.
Phó Nhất Ngôn: ”Có hơi chán.
”
Mắt Hứa Thanh Hoan sáng lên, trả lời: ”Ăn gà không, em đi ăn gà (chơi Pubg) với thầy nhé!”
Phó Nhất Ngôn: ”Không quá muốn.
”
Hứa Thanh Hoan: ”Vậy trò chơi trên Wechat?”
Phó Nhất Ngôn: ”Muốn chơi cào thẻ, có rảnh không?”
Hứa Thanh Hoan: ”Em với các bạn chuẩn bị đi hát, mới ra khỏi cửa QwQ.
”
Phó Nhất Ngôn: ”Nhưng mà tôi chán quá QwQ.
”
Hứa Thanh Hoan nghiêng đầu, nhìn QwQ ở cuối câu, không hiểu sao lại có cảm giác vị thầy giáo này đang bán manh* với mình.
[*] Bán manh: Manh được lấy từ chữ Moe (dễ thương) trong tiếng Nhật, bán manh nghĩa là (cố) ra vẻ dễ thương.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiểu Khả Ái Cắn Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiểu Khả Ái Cắn Tôi, truyện Tiểu Khả Ái Cắn Tôi , đọc truyện Tiểu Khả Ái Cắn Tôi full , Tiểu Khả Ái Cắn Tôi full , Tiểu Khả Ái Cắn Tôi chương mới