TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Hinh
E thần kêu cô tha thứ cho Phó Nhất Ngôn.
Hứa Thanh Hoan cảm thấy hình như không thể được.
Tiểu Cẩm Lý: ”Nhưng cảm giác cứ dễ dàng tha thứ như vậy thì hời cho cậu ta quá rồi…”
E thần: ”Vậy không để ý đến cậu ta nữa, xem xem cậu ta có thể dỗ cậu đến chừng nào.
Nói xem, cậu định không để ý đến cậu ta bao lâu?”
Tiểu Cẩm Lý: ”Ít nhất cũng phải một tháng.
”
E thần: ”Một tháng có hơi dài, không phải cậu còn thi Đại học à, đừng để ảnh hưởng đến cảm xúc.
”
Tiểu Cẩm Lý: ”Nhưng mà mình cảm thấy một tuần hoặc nửa tháng thì chưa hết giận…”
E thần: ”Vậy một tháng.
”
E thần: ”Nhưng Tiểu Cẩm Lý này, tôi đề nghị cậu không nên giận thật, trút hết trong hai ngày cũng được mà.
Cậu có thể giả bộ giận, để cậu ta dỗ cậu.
”
Tiểu Cẩm Lý: ”Nhưng mà mình không muốn cậu ta dỗ, mình không cần người khác dỗ.
”
E thần: ”Vậy cứ coi cậu ta như tiểu thái giám đi, sai khiến tiểu thái giám làm việc.
Tóm lại đừng để mình không vui, biết chưa?”
Hứa Thanh Hoan cảm giác năm chữ ”Đừng để mình không vui” của E thần như đâm thẳng vào người cô vậy, đúng thật, dù gặp chuyện gì thì cũng không được để mình bực bội.
Tiểu Cẩm Lý: ”Biết rồi! Cảm ơn E thần!”
E thần: ”Không cần khách khí, nếu Tiểu Cẩm Lý nhà tôi có tâm sự thì đều có thể nói với tôi, lúc nào tôi cũng sẽ ở đây [Hôn nhẹ].
”
Hứa Thanh Hoan nhìn chằm chằm năm chữ ”Tiểu Cẩm Lý nhà tôi”, không biết tại sao, mặt cô bỗng dưng đỏ lên.
Lại nhìn [Hôn nhẹ] anh gửi… Cô lướt lên trên xem lại nhật ký trò chuyện với E thần lúc trước.
Trước đây E thần chưa từng gửi icon [Hôn nhẹ] này bao giờ, bắt đầu từ khi anh trúng được sách tiếng Pháp, kêu cô cứ gửi đến địa chỉ cũ thì mới dùng.
Chỉ là thói quen của anh, hay là có gì đó…
…
Sáng sớm tuần sau, Hứa Thanh Hoan và Lâm Miểu cùng nhau đến lớp, Lâm Miểu nói với cô: ”Nếu E thần là chủ nhiệm thì nhất định thành tích học tập của tớ sẽ nhanh chóng tăng lên.
”
Hứa Thanh Hoan tỏ vẻ đồng ý, ”Không cần là chủ nhiệm, có khi chỉ cần là bạn cùng lớp, thành tích của cậu nhất định cũng sẽ tăng lên cho xem.
”
Lâm Miểu đi vào thì nhìn một vòng xuống hàng ghế cuối cùng, bạn học Phó Nhất Ngôn quy củ mặc đồng phục đang cúi đầu đọc sách, mái tóc trước trán rất nhẹ nhàng sạch sẽ, không giống với một số nam sinh trong lớp có khi vài ngày cũng không gội đầu.
Ngũ quan rất rõ ràng, trên mũi là mắt kính gọng vàng bằng kim loại, lông mi dài đến nỗi tựa như có thể đụng đến tròng kính thủy tinh, lưng không tựa vào ghế, ngồi rất thẳng, thật đúng là một cảnh tượng đẹp trai.
”Thanh Hoan, Phó Nhất Ngôn thật sự rất đẹp trai á, đẹp như minh tinh vậy, cậu xem có giống topic ”Học chung lớp với minh tinh là trải nghiệm như thế nào” không? Bây giờ tâm trạng tớ đang rất sáng lạn, cũng rất đã mắt.
”
Kim Dần Lộ đi ngang qua Lâm Miểu, ”Đẹp trai gì có ích gì, có thể thành cơm ăn không, có thể làm sáng mắt không?”
Lâm Miểu ngẩng đầu nhìn cậu ta, ánh mắt phức tạp, ”Lòng đố kỵ quá lớn sẽ khiến người ta trở nên xấu xí, thể ủy, có phải từ nhỏ cậu đã đố kỵ với trai đẹp mà lớn lên không?”
Hai người bắt đầu cãi nhau, Hứa Thanh Hoan ngồi xuống, lấy vở trong bàn học ra, đột nhiên đụng đến hai thứ gì đó tròn tròn cứng cứng.
Cô không trực tiếp lấy ra nữa, mà nghiêng đầu xuống nhìn vào trong.
Mở to mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm thứ trong bàn: Một trái cam, một trái xoài.
Hình như trên hai trái còn vẽ cái gì đó.
Hứa Thanh Hoan vẫn không lấy ra, chui đầu vào trong ngăn bàn tối như mực, dùng sức mở to mắt mà nhìn, cuối cùng cũng thấy rõ.
Trên trái cam vẽ một nam sinh mặt tươi cười, trên trái xoài vẽ một nữ sinh tức giận trừng mắt, dường như là đang trừng nam sinh bên cạnh.
Lâm Miểu vỗ vào mông Hứa Thanh Hoan, ”Cậu đang làm gì đấy? Chơi giấu mèo à?”
Hứa Thanh Hoan thẳng lưng lại, bụm lấy cổ họng hơi đau, nhỏ giọng nói: ”Phó Nhất Ngôn tặng tớ một trái cam và một trái xoài.
”
Lâm Miểu bình luận: ”Có tâm, nhưng hình như món quà này không đủ lớn nhỉ?”
Hứa Thanh Hoan lấy hai sách cuốn sách tự truyện trong ngăn bàn ra, ”Cũng là cậu ta tặng.
”
Sau đó lại lấy một cái đĩa OST của một bộ phim điện ảnh, ”Cái này cũng vậy.
”
Lâm Miểu quay mặt, ”Xem như tớ chưa nói gì.
”
Quà và tấm lòng đều đủ lớn rồi.
Nhưng mà Hứa Thanh Hoan vẫn cảm thấy chưa hết giận, bị lừa hơn một tháng đó, dù thế nào cũng phải trả đũa, cô vẫn kiên quyết không để ý đến anh.
Tiết tự học đầu tiên, Vương Chí mở cửa đi vào, ”Các học sinh, có chuyện cần thông báo.
”
”Thời gian thi tháng này đã quyết định rồi, thi vào hai ngày 23;24, sắp đến lúc thi Đại học rồi, các em đừng quá căng thẳng ha.
”
Nhìn các học sinh nằm úp xuống bàn lấy sách che mặt, Vương Chí bèn vỗ tay, ”Ngồi thẳng lên nào, đúng là càng nói các em càng căng thẳng mà, đừng chơi trò suy sụp với tôi.
”
Các học sinh miễn cưỡng ngồi thẳng dậy, Vương Chí nhìn về phía hàng ghế cuối cùng, ”Bạn học Phó Nhất Ngôn, em đi học cũng hai tuần rồi, có vấn đề… gì không?”
Các học sinh đều quay đầu lại nhìn Phó Nhất Ngôn, Lâm Miểu cũng quay đầu lại, Hứa Thanh Hoan không quay đầu.
Phó Nhất Ngôn ngẩng mặt lên từ trong sách, ánh mắt bình tĩnh, ”Có chút vấn đề.
”
”Có vấn đề à?” Vương Chí vô cùng kinh ngạc, ông nhìn các học sinh một vòng, cuối cùng chỉ đích danh, ”Vậy Hứa Thanh Hoan, em có thời gian thì kèm Phó Nhất Ngôn đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiểu Khả Ái Cắn Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiểu Khả Ái Cắn Tôi, truyện Tiểu Khả Ái Cắn Tôi , đọc truyện Tiểu Khả Ái Cắn Tôi full , Tiểu Khả Ái Cắn Tôi full , Tiểu Khả Ái Cắn Tôi chương mới