Thùng sơn tinh nhỏ giúp Tân Nguyên dán giấy dán tường ở phòng làm việc. "Sao lại muốn phủ bức tường này lại? Rõ ràng là rất đẹp mà." Thùng sơn tinh nhỏ khó hiểu hỏi. Tân Nguyên cầm giấy dán tường một lát, dùng chổi cao su để loại bỏ bọt khí
bên trong. Đến cùng thì có ai có thể cứu vớt thẩm mỹ của Du Thất Đồng
một chút được không, bài mạt chược cũng không dùng màu lục bảo như vậy
đâu được không! Dường như nghĩ tới cái gì, Tân Nguyên đi đến trước bàn làm việc của mình, lấy ra một quyển sách nhập môn thiết kế. "Cậu đọc kĩ cuốn sách này đi." Tân Nguyên nói. "Được." Giọng nói của thùng sơn tinh nhỏ truyền đến từ nơi không gần không xa.
Tân Nguyên ngẩng đầu lên mới phát hiện Du Thất Đồng vẫn đang giơ cuộn
giấy dán tường trong tay, bởi vì chỗ dán vừa rồi có hơi cao cho nên Du
Thất Đồng thấp bé không thể không nhón chân đứng ở đó. Thật là....ngốc nghếch một cách đáng yêu. Tân Nguyên cảm thấy thứ bị Du Thất Đồng nâng cao cao không phải giấy dán
tường mà là trái tim nhỏ bé của mình. Hắn nắm lấy tay Du Thất Đồng, xoa
bóp bả vai cho cậu: "Nâng cao như vậy không mỏi sao? Tôi không nói thì
sẽ không thả xuống à?" "Không mỏi." Thùng sơn tinh nhỏ nghĩ kỹ, mình là một tấm sắt nhỏ, đã định là có thể bất động, cánh tay làm sao mà mỏi được. "A, đau, lõm vào mất." Tân Nguyên tuy rằng là một gay kiểu cách trong giới
thiết kế nhưng vẫn thường xuyên đi tập thể hình, lực tay hơi có chút
lớn. Thùng sơn tinh nhỏ cảm thấy các khớp xương lúc trước bị xe cán qua
cũng phải bị bóp đến mức biến dạng rồi.
"Xin lỗi." Tân Nguyên
giảm bớt lực đạo ở tay. Tuy rằng không biết vì sao Du Thất Đồng lại nói
bị lõm vào, nhưng hắn nhớ đến lần trước Du Thất Đồng cũng nói mông bị
lõm vào, còn có vừa rồi Du Thất Đồng mềm giọng kêu đau, Tân Nguyên cảm
thấy chắc chắn rằng Du Thất Đồng đang ngầm quyến rũ mình. Mình hoàn toàn có thể chấp nhận lời dụ dỗ mà không dè dặt! Lực bóp chầm chậm nhẹ nhàng của Tân Nguyên trên vai thùng sơn tinh nhỏ, đối với sắt mà nói, lực đạo này hoàn toàn không có cảm giác gì, nhưng thùng sơn tinh nhỏ vẫn rất cảm kích sự dịu dàng của Tân Nguyên. Quả nhiên
người có thể sơn tường đẹp như vậy, trong lòng cũng rất dịu dàng. Tân Nguyên cúi đầu nhìn vào ánh mắt sạch sẽ của Du Thất Đồng, đột nhiên cảm thấy suy nghĩ của mình rất là xấu xa. Đối phương thoạt nhìn giống như
hoàn toàn không có ý làm như vậy, đây, rốt cuộc là dục cự còn nghênh hay là bản thân mình thật sự hiểu lầm! "Vừa rồi anh cho tôi xem cái
gì cơ?" Thùng sơn tinh nhỏ tò mò nhìn quyển sách trên mặt bàn, trong mắt đều là khát vọng đối với tri thức. Mặc dù chỉ là một thùng sơn thì cậu
cũng muốn làm một thùng sơn có văn hóa nha. Kiến thức duy nhất mà cậu
đang nắm giữ cũng chỉ có hướng dẫn sử dụng trên thùng sơn mà thôi. "À, cái này, cậu xem đi." Tân Nguyên đưa sách cho cậu, còn lấy một bộ dụng cụ vẽ tranh cho Du Thất Đồng. "Tôi có việc, cậu cứ xem từ từ." Nói xong, Tân Nguyên ngồi trước máy tính nghiêm túc mở một phần mềm vẽ ra,
sau đó thu nhỏ lại, động tác thành thạo lên diễn đàn đăng một bài post
ẩn danh: Xin giúp đỡ, làm sao để nhận biết đối phương thật sự ngây thơ hay là đang giả vờ làm bạch liên hoa!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!