Ngoai công hắn làm sao lại dám ngang nhiên vào trong cung! “Quý nhi.” Trữ quốc công nhìn thấy hắn, cũng để lộ ra vẻ mặt bất ngờ.
Hai người nhìn nhau vài giây,ông ta mới không nhịn được nói: “Con sao lại biến thành dáng vẻ như vậy, trông già đi cả chục tuổi thế.” Mộ Dung Bắc Quý vẫn còn kinh sợ không vội vàng bước qua ngay, đột nhiên nghe thấy câu nói này, mới ngơ ngác mở miệng.
“Ngoại công, cữu cữu không phải bại trận chạy thoát rồi sao? Người thế nào lại tới cung này vậy, nếu như bị phụ hoàng phát hiện, sẽ không dễ dàng thả người đi đâu, hơn nữa người ngoài đều cho rằng người sớm đã rời khỏi thế gian này rồi, bây giờ lộ diện như này thực sự quá mạo hiểm rồi.” Trữ quốc công ngược lại lại cười một cách vô cùng quái dị: “Quý nhi, hôm này.
Phụ hoàng của con đi đến núi Long Nha để tế thiên rồi.
Chỉ là lần tế thiên này, e rằng hắn không còn tính mạng để mà quay về nữa.” Nghe Trữ quốc công nói như vậy, Mộ Dung Bắc Quý thở dài.
“Người nói gì, chẳng lẽ, chẳng lẽ người…” “Không sai, Ngoại công đã cho sát thủ mạnh nhất mai phục ở núi Long Nha, hơn nữa phụ hoàng của con vì để bày tỏ sự thành tâm, không dám đem binh lên núi.
Con thấy, ông ta có còn sống để mà quay về cung hay không?” Mộ Dung Bắc Quý kinh sợ đến mức không nói lên lời, phải dùng sức để nuốt nước mấy cái.
Trữ quốc công lại để lộ ra dáng vẻ đắc chí: “Hơn một nửa số Ngự lâm quân, đã bị Tần Khâm đem đi rồi.
Số còn lại trong cung, cũng bị người của Ngoại công tiêu diệt gần hết rồi.
Quý nhi, bắt đầu từ bây giờ, con cũng sẽ không bị nhốt ở nơi Đông cung lạnh lẽo này nữa, con tự do rồi!”.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!