Hai tuần sau khi li hôn với Lý Đống Lương, tôi đem theo con chuyển ra ngoài. Nhà thì thuê, từ sớm trước khi làm thủ tục li hôn, tôi đã xem xong căn nhà này rồi, diện tích không lớn nhưng thiết kế đầy đủ, thích hợp với hai mẹ con chúng tôi; quan trọng là cách nhà bố mẹ tôi rất gần, như này giả sử bận thì họ cũng vẫn có thể giúp tôi đi đưa đón con. Lý Đống Lương cũng nhận ra sau khi li hôn thái độ của tôi đối với anh ta dần lạnh nhạt, anh ta tự nhiên cũng có cảm giác gì đó; hơn nữa tôi còn nhất quyết muốn chuyển đi nên chuyện kịch giả nhưng làm thật đã không thể giấu tiếp được nữa. Lý Đống Lương đến tìm tôi, anh nói: “Đổng Hạc, em thế này là có ý gì, em thực sự không muốn sống cùng anh nữa sao?” Tôi dứt khoát nói thẳng, “Đúng vậy, ngày trước tôi nhắc đến chuyện li hôn với anh, nhưng anh cho rằng tôi đang đùa cợt, tôi không còn cách nào khác chỉ có thể nghĩ ra chiêu này. Lý Đống Lương, anh lẽ nào không cảm thấy chúng ta dù là phương diện nào cũng từ lâu đã không còn hòa hợp sao. Chúng ta ở bên nhau cả hai đều rất đau khổ”. Lý Đống Lương tức đến trắng cả mặt. Tôi hiểu anh ấy, người như anh ấy bất luận là uống rượu hay tức giận mặt đều không đỏ, ngược lại chỉ càng trắng thêm. Anh ấy nói: “Sao mà khổ sở chứ? Chúng ta chẳng có vấn đề lớn gì xảy ra cả. Anh thừa nhận anh không thể chuyện nào cũng khiến em vừa ý nhưng người không ai hoàn hảo cả, ai có thể khiến đối phương chuyện gì cũng vừa lòng chứ? Hôn nhân là cần nhẫn nại, nếu như chỉ xảy ra chút vấn đề liền li hôn, thế thì trên đời này còn có mấy đôi vợ chồng là được ở bên nhau?” Anh ấy đến nay vẫn nói rằng chúng tôi không xảy ra vấn đề gì lớn. Đúng vậy, chúng tôi không không cãi nhau đến lật trời lật đất, nhưng một cuộc hôn nhân như một đầm nước chết còn đáng sợ hơn cả việc ngày ngày đều cãi nhau nhiều. Tôi nói: “Anh cảm thấy không có vấn đề nhưng tôi thấy vấn đề rất lớn, anh nói hôn nhân cần sự nhẫn nại, tôi cũng không phải chưa từng nhẫn nại, tôi đã nhịn tám năm rồi, thực sự không thể nhịn thêm nữa”. Lý Đống Lương không nghe lọt lời tôi nói tiếp được nữa, cảm xúc anh ta có hơi kích động, “Vậy em có từng nghĩ qua Dao Dao? Đầu em nóng lên muốn li hôn liền li hôn, con phải làm sao đây?”
Tôi bình tĩnh hơn nhiều so với anh ta, tôi nói: “Hiện tại Dao Dao vẫn còn nhỏ, chuyện li hôn không tạo thành tổn thương gì quá lớn với nó, so với sau này hiểu chuyện rồi chúng ta mới li hôn tốt hơn nhiều. Chuyện này sau này tôi sẽ giải thích với Dao Dao, anh không cần quản. Thêm nữa, chúng ta li hôn đối với Dao Dao không phải hoàn toàn không có lợi, ít nhất chuyện con đi học đã được giải quyết rồi. Lý Đống Lương mặt trắng bệch, nói: “Em giải thích với Dao Dao? Em sau này định giải thích với Dao Dao thế nào? Em nói trẻ con không hiểu, nay em đột nhiên chuyển ra ngoài, con không thấy bố, nó sẽ nghĩ thế nào?” “Tôi sẽ nói với con bố đi công tác dài ngày”. Tôi nói Lý Đống Lương càng thêm tức giận: “Em đây là lừa gạt. Đổng Hạc, em tại sao lại không thể chờ được mà muốn li hôn như thế, lẽ nào trong lòng em có người khác rồi?” Tôi lắc đầu, “Xin anh đừng nghi ngờ nhân phẩm của tôi, tôi li hôn với anh, hoàn toàn là vì giữa chúng ta có vấn đề, không liên quan đến người khác. Trước mắt, tôi không yêu người đàn ông nào khác. Lý Đống Lương, tôi thừa nhận, chuyện này tôi làm không thẳng thắn, tôi đã lừa anh nhưng kết quả này đối với mỗi người chúng ta đều có điểm tốt. Kết thúc mối quan hệ này, chúng ta đều có một khởi đầu mới, chúng ta sẽ có cơ hội tìm một nửa còn lại thích hợp với mình, thế này lẽ nào không tốt sao?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!