TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống

Chương 13: Chơi ngu với em gái, lịt pẹ ăn cám rồi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 13: Chơi ngu với em gái, lịt pẹ ăn cám rồi
Kết thúc chuyến đi, ba quả trứng chia cho ba nhà, Tuyết Nhan cùng Âu Cơ không thiếu tiền lên giữ lại làm thú cưng cũng để làm vật kỷ niệm luôn, còn Thánh Gióng được một quả không biết sẽ làm gì nhưng khả năng cao là đem bán.
Nguyện thảo, nguyện quả và nguyện thạch thì chia đều năm người, tinh nguyệt thảo toàn bộ về Âu Cơ.
Còn xác yêu thú cùng nội đan thì đợi đem bán rồi chia sau, cả bọn chỉ giữ lại một phần nội đan để hấp thu thôi, tu luyện bằng cách dùng nội đan nhiều có thể dẫn tới căn cơ không ổn thậm chí yêu hóa nên mọi người không tham.
"Bây giờ về anh lại cắm đầu tu luyện đúng không, đợi hết năm thì nhớ dẫn Tuyết Lan qua nhà em chơi!" Tuyết Nhan nói với Phạm Thiên.
"Hả ừ anh biết rồi!"
Năm người ai về nhà lấy chờ kỳ thi cuối năm của một tháng sau.
Phạm Thiên trong một tháng này nhờ mớ tài nguyên của vụ rừng cúc phương tấn cấp cực nhanh, cuối năm đã là cấp 24 rồi.
Sau khi làm bài thi lên lớp xong liền rời trường, Phạm Thiên cũng không tham gia giải đấu cuối năm làm gì, quá mệt.
Về đến nhà, Tuyết Lan vui sướng chạy tới ôm Phạm Thiên, vẫn bộ dáng lười biếng hở hang khiến người khác muốn phạm tội đó.
Đối với cái này Phạm Thiên nghiêm túc khiển trách một lần rồi về phòng.
Buổi tối, hai anh em ăn cơm với nhau xong Phạm Thiên liền kể chuyện của mình khi vào học đến bây giờ.
"Cái gì anh đã cưới vợ rồi?" Nghe Phạm Thiên kể về Tuyết Nhan, Tuyết Lan ngạc nhiên liên tục hỏi.
"Thế nào rồi, đã ấy chưa? Nếu ấy rồi thì đã có con chưa? Sao anh không nói gì cho em biết hết vậy?"
Đối với loạt câu hỏi này Phạm Thiên chỉ có thể từ từ giải thích về cái tập con mẹ nó tục của nhà mình.
Biết được là do bố mẹ hai bên Tuyết Lan thấy buồn, nhưng sau khi biết hai người vẫn chưa làm gì liền vui trở lại.
Phạm Thiên cũng không hiểu gì, chợt hắn nói:
"Phải rồi, mau qua đây để anh kiểm tra cơ thể cái nào!"
"Hả?" Tuyết Lan đỏ mặt, nàng không nghĩ tới Phạm Thiên hăng như vậy, đỏ mặt từ từ lại gần Phạm Thiên hai mắt nhắm chặt nói:
"Đây anh thích làm gì thì làm đi!"
Phạm Thiên đặt tay lên người Tuyết Lan làm nàng càng hồi hộp nhưng sau đó không có gì xảy ra, mở mắt ra thì lại lấy Phạm Thiên đang trầm tư nàng mới hỏi.
"Vừa rồi anh đã đưa hồn lực vào người em kiểm tra, hoàn toàn không phát hiện gì bất thường cả!" Phạm Thiên nói.
Hóa ra là kiểm tra cái này a, Tuyết Lan thất vọng hỏi:
"Nhưng không có gì bất thường chẳng phải càng tốt sao?"
Phạm Thiên không nói gì, chính là vì bình thường mới không tốt.
Không có gì lạ, liền thể chất đặc biệt cũng không phải vậy thì cái gì làm chức nghiệp của Tuyết Lan biến dị chứ.
Nếu phát hiện là cái gì còn tốt, dù lại khó ít ra còn có cách chữa nhưng không biết mới là đáng sợ, người sẽ không biết phải xử lý như nào cả.
Chỉ đành đưa hồn lực của mình lưu lại vào người Tuyết Lan để đề phòng cái gì xảy ra còn kịp ứng phó, sau đó Phạm Thiên liền đi tắm.
Đang ngầm mình trong bồn, đột nhiên cửa mở ra Tuyết Nhan không mặc gì bước vào làm Phạm Thiên giật mình.
"Lâu rồi hai chúng ta không tắm cùng nhau, hay để em kì lưng cho anh nha!" Tuyết Lan quyến rũ nói.
Một lần nữa, các chú FBI lại hiển hiện bên ngoài khung cửa sổ, Phạm Thiên vội vã đuổi ra ngoài:
"Kì cái gì lưng, mau ra ngoài đi, anh còn đang tắm đây nè!"
"Ngượng cái gì, cơ thể anh em chả nhìn chán rồi ấy chứ hi hi!" Tuyết Lan lao thẳng vào bồn tắm mà ôm lấy Phạm Thiên.
Hắn quá hoảng sợ, cố gắng giãy giụa thoát ra, vội vã chạy về phòng đóng chặt cửa.
"Con bé này làm sao vậy chứ, bao nhiêu tuổi rồi mà còn đòi tắm chung. Không sợ mình không nhịn được mà hại em ấy hay sao chứ?"
Phạm Thiên lầm bẩm trong phòng:
"Mà chắc tại mình là thằng anh tốt nên em nó mới tin tưởng mình tuyệt đối chăng."
Mệt mỏi vì dùng quá nhiều hồn lực giúp Tuyết Lan, Phạm Thiên lâm vào ngủ say....
Hử, sao giường chật thế nhỉ, mà tay mình bóp cái gì mà mềm vậy? Với cái gì đè lên mình mà nặng vậy ta?
Từ từ mở mắt nhìn sang bên cạnh, trái tim Phạm Thiên rơi thẳng xuống vực thẳm.
Cái gì mà cái gì mềm mềm chứ, đây rõ ràng là ngực Tuyết Lan mà nhưng mà mềm thật, không đúng mày nghĩ cái gì vậy.
Tát bản thân hai cái, Phạm Thiên liền tâm muốn tự sát cũng nổi lên.
Để ý xung quanh Phạm Thiên mới hiểu, hắn vậy mà vào nhầm phòng của Tuyết Lan, lại bởi vì vừa tắm xong nữa lên hắn cũng không mặc thêm gì mà ngủ luôn.
Tuyết Lan cũng vậy, tắm xong cứ thả rông mà về phòng ngủ, thấy Phạm Thiên ngủ ngon như vậy cũng không đánh thức liền ôm Phạm Thiên cùng ngủ luôn.

Bạn đang đọc bộ truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống tại truyen35.shop

"Hì hì, đêm qua vui thật đó giờ anh là của em rồi!"
Tuyết Lan mở mắt thấy Phạm Thiên dậy rồi thì cười nói.
Lịt pẹ ăn cám rồi, bố mẹ con có lỗi với hai người, Tuyết Lan cùng Tuyết Nhan nữa anh có lỗi với hai em cả bố mẹ vợ và mấy đứa bạn nữa.
Phạm Thiên bắt đầu dùng hồn lực định tự đoạt mạng bản thân.
Có thể là hắn động tới hồn lực mới thấy, mẹ nó ông mày còn trinh mà, à không đúng có thể là hôm qua ngu quá chỉ dùng đồ thôi thì sao.
Phạm Thiên lại đưa hồn lực vào trong người Tuyết Lan, bố nó em ấy vẫn còn trinh mà.
Phạm Thiên thở phào:
"Còn may còn may...cái lờ ý."
Chưa kịp an tâm thì cửa phòng mở ra, Tuyết Nhan đang đứng đó dùng ánh mắt nhìn rác rưởi một dạng nhìn hắn.
"Ha ha Tuyết Nhan hả, sao em lại ở đây vậy!" Phạm Thiên cười khan nói.
"Từ từ Tuyết Nhan anh có thể giải thích!"
Tuân theo chủ nghĩa quân tử động thủ rồi dùng khẩu, Tuyết Nhan trước đánh bầm dập khống chế lại Phạm Thiên xong mới tiếp tục nói chuyện.
Sau 77 49 lời giải thích cùng minh oan:
"Nói vậy là trùng hợp cả, anh vẫn chưa biến thành súc sinh có phải không!"
"Chứ còn gì nữa, đây là em ruột anh đó!" Phạm Thiên khổ não nói, hắn cũng không trách Tuyết Lan, đấy vốn là phòng của em ấy thì trách cái bíp ấy.
"Đúng đó, anh trai làm sao lại làm cái điều ấy chứ!" Tuyết Lan ôm tay Phạm Thiên cảnh giác nhìn về Tuyết Nhan.
Hai bên có ấn tượng đầu về nhau thật đúng là không tốt đẹp gì.
Ba người ăn sáng xong thì lại tới nhà Tuyết Nhan chơi một ngày, gặp thoáng hai bác một chút sau đó lại rời đi tới thành phố Miền Trung.
Ở đây có trường Đà Nẵng sắp diễn ra kỳ thi tuyển sinh rồi và đây cũng là trường mà Phạm Thiên để Tuyết Lan thi vào.
Nếu nói Bắc Ninh là trường số một đất nước thì chỉ là trên tổng thể thôi, chức nghiệp dạy dỗ thì pháp sư chỉ là đứng thứ ba, hồn sư mới là thứ nhất.
Mà Đà Nẵng chính là ngôi trường đào tạo pháp sư số một cả nước.
Lúc đầu thuyết phục Tuyết Lan thi vào trường này khá khó khăn vì em ấy cứ muốn học cùng trường với Phạm Thiên cơ. Mãi đến khi biết trường Bắc Ninh ba năm mới thu một lần thì mới chịu thi vào trường này.
"Anh thật sự không lo lắng cho em ấy chút nào sao?" Tuyết Nhan nhìn Phạm Thiên bình tĩnh mà thấy lạ hỏi.
Phạm Thiên cười:"Không phải lo, anh tin con bé!"
Phạm Thiên thật sự không nghĩ Tuyết Lan sẽ trượt, lý do thì quá nhiều.
Chỉ riêng chức nghiệp pháp sư thời gian của Tuyết Lan liền đủ chèo chống tất cả rồi. Cho dù không đủ thì nhờ tài nguyên Phạm Thiên gửi về nên Tuyết Lan cũng đã đạt được cấp 12 lại thêm mớ công pháp của hắn nữa thì chả phải sợ ai.
Huống chi trường này cũng không giống trường Bắc Ninh, làm khảo nghiệm khó như vậy. Trường này chỉ cần kiểm tra bằng cách đánh với giáo viên kiểm tra thôi, biểu hiện chỉ cần đủ tốt liền được nhận, không hề có nguy hiểm gì.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Tuyết Lan dễ dàng vượt qua, thành công trở thành học sinh trường này.
"Đi, anh dẫn hai người đi chơi đi ăn mừng,hôm nay anh bao hết!" Phạm Thiên hào phóng nói.
Ba người cùng nhau đi chơi công viên, cùng đi ăn với nhau đến hết ngày lại đi chơi chợ đêm.
Đến khi còn hai ngày nữa liền bắt đầu năm học mới thì Phạm Thiên cùng Tuyết Nhan mới rời đi.
Trước khi đi Tuyết Lan gọi Phạm Thiên lại bảo:
"Nhắm mắt lại đi, em tặng anh một món quà bất ngờ!"
Phạm Thiên ngoan ngoãn nghe theo nhắm mắt lại, đột nhiên một đôi môi đặt lên miệng hắn.
Kinh ngạc mở mắt ra, Tuyết Lan vậy mà lại đang nhón chân lên hôn hắn.
Hôn xong chạy, Tuyết Lan ngoảnh đầu lại cười hì hì:
"Anh với chị Tuyết Nhan vẫn chưa tới mức đó đúng không, em nhất định sẽ không chịu thua đâu!"
"À phải rồi, đây chỉ là một cách chào tạm biệt thôi anh đừng bận tâm!"
Nói xong Tuyết Lan liền chạy đi mất để lại Phạm Thiên sững sờ đứng đó.
Tuyết Nhan ngồi trong xe không để ý, thấy Phạm Thiên đứng đực ra đấy thì thúc giục:
"Ở đấy làm gì, đi nhanh lên!"
Tỉnh hồn lại, Phạm Thiên tự bảo mình rằng đấy chỉ là một cách tạm biệt rồi lên xe, hai người cùng nhau bay về trường.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống, truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống , đọc truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống full , Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống full , Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top